[Xuyên sách] Tiểu Sư Đệ Chỉ Muốn Lười Biếng - Chương 93

Diệp Kính Tửu cảm nhận được một cách rõ ràng, trong cái hiện thực mà cậu không thể tỉnh dậy, có thứ gì đó nhớp nháp đang bám dính lên da cậu, theo từng cơn run rẩy của cơ thể mà nhanh chóng lan ra.
Thứ nhớp nháp ấy đang bao trùm khắp cơ thể của Diệp Kính Tửu, nó dễ dàng xuyên qua lớp vải, chạm vào những chỗ kín đáo nhất, tham lam bao bọc lấy sự mềm mại ấy.
Dưới sự hút chặt của chất nhầy, khoái cảm nhẹ nhàng dần truyền đến, nước dâm trong suốt tiết ra nhưng chẳng mấy chốc đã bị chất nhầy kia nuốt chửng.
Hơi thở của Diệp Kính Tửu dần trở nên gấp gáp. Những ngón tay trắng nõn lõa lồ của cậu co lại, cố nắm lấy thứ gì đó để khiến bản thân tỉnh táo trở lại. Nhưng chẳng bao lâu, chất nhầy đen kịt nhấn chìm từng ngón tay cậu, mập mờ hôn lên từng tấc da thịt.
Cậu cảm thấy cả cơ thể mình đang bị thứ chất nhầy ấy đùa bỡn. Từ đầu ngón tay đến ngón chân, tất cả như thể bị liếm láp mà trượt qua da thịt khiến cơ thể cậu run lên từng đợt.
Bộ y phục chưa cởi ra của Diệp Kính Tửu trở thành lớp vỏ bọc hoàn hảo nhất. Nếu lúc này có ai để ý, sẽ thấy rất rõ rằng dưới lớp y phục của thiếu niên, từng khối phồng lên lúc ẩn lúc hiện, như thể có thứ gì kỳ lạ đang nghịch ngợm cơ thể cậu.
Và đúng là như vậy thật.
Từ cái đêm ở Hoang Châu với Liễu Khuê Dao, đã lâu rồi Diệp Kính Tửu không hoan ái cùng ai.
Cơ thể song tính mang thể chất lô đỉnh nhẫn nhịn bấy lâu, đã dễ dàng bị đánh bại dưới sự tấn công của thứ chất nhầy thậm chí chẳng thể gọi là người này. Nó khao khát phát ra lời mời gọi nóng bỏng với đám chất nhầy kia.
Cặp nhũ hoa của cậu bị bóng tối bao phủ, đầu nhũ mặc cho chất nhầy hút lấy trêu đùa, chẳng mấy chốc đã sưng tấy, lan tỏa từng đợt khoái cảm ngứa ran tinh tế. Phần đáy chậu trơn mịn bí ẩn thì càng chết người hơn, chất nhầy ép hai đùi cậu run rẩy mở ra. Dưới lớp y phục che đậy, nó ngưng tụ thành một trụ đen nóng bỏng, chậm rãi mở miệng huyệt chật hẹp ra mà tiến vào.
“Ưm…” Thiếu niên nhắm chặt mắt, lông mày nhíu lại, phát ra một tiếng rên nhỏ.
Nhanh, nhanh tỉnh lại đi…
Rốt cuộc là thứ gì vậy…
To quá… Nóng quá…
Nhưng so với ý thức liều mạng kháng cự của cậu, cơ thể của Diệp Kính Tửu lại đón nhận cái dương vật quái dị này một cách cuồng nhiệt.
Hoa huyệt trống rỗng đã lâu của người song tính nhiệt tình hút chặt lấy dương vật đen nóng bỏng, phần thịt bên trong đầy những nếp gấp chặt chẽ bao bọc lấy thứ mang lại khoái lạc cho cơ thể. Thậm chí cái lỗ dâm tiện này còn mời gọi dương vật tiến sâu hơn để khai phá, cầu xin nó lấp đầy, làm hỏng cái hoa huyệt khao khát này, kích thích chết người lên hạt thịt mẫn cảm.
Thoải mái quá…
Ư… Đầy hết rồi…
Vẫn còn tiến vào trong…
Nhũ hoa cũng bị hút lấy một cách thoải mái…
Không, không được, đây là…
“Ưm…”
Gương mặt thanh tú của thiếu niên song tính ửng hồng, cậu thở hổn hển khe khẽ, dùng sức cắn chặt môi mình.
Dù khoái cảm dồn dập, thậm chí ý thức phản kháng cũng có phần mơ hồ nhưng Diệp Kính Tửu vẫn nhớ đây là đâu.
Đây là tẩm điện trong hậu cung.
Lúc này, cùng ở trong phòng với cậu, còn có Hoa Linh đang chìm trong giấc ngủ…
Không được, tuyệt đối không—
Chất nhầy bao quanh âm vật đột nhiên giật mạnh miếng thịt non mẫn cảm lên không trung.
“Ư—!”
Thiếu niên thanh tú mặt đỏ bừng trong thoáng chốc nâng cao eo lên, hàng mi nhắm chặt ướt át, ngón chân co quắp lại với nhau.
Chỗ sâu trong hoa huyệt bị lấp đầy bất ngờ phun nước dâm lên đầu dương vật. Khi dương vật rút ra sau, nước dâm ngọt tanh chảy ra từ miệng huyệt, làm ướt cả quần lót dính sát người cậu, để lại vết đậm màu.
Ý thức của Diệp Kính Tửu đột nhiên có hơi mơ hồ, khoái cảm mãnh liệt bất ngờ khiến đầu óc cậu thành một mớ hỗn độn. Sau khi khoái lạc tạm thời phát tiết, cậu nhận ra cơ thể mình đã chính thức bị đánh thức.
Eo cậu từ từ thả lỏng chạm đất, thế nhưng cái dương vật vừa rút đến miệng huyệt lại dùng sức đâm vào hoa huyệt đầy nước dâm. Miếng thịt đỏ mọng bên trong căng mọng ngập nước, dưới sức ép của dương vật đen kịt mà phun ra từng đợt nước dâm.
Diệp Kính Tửu cảm nhận được dương vật của mình đang dần tỉnh giấc theo nhịp dương vật kia đụ hoa huyệt. Cái miệng chuông của cậu chảy ra chất dịch trong suốt, chất nhầy màu đen bao lấy dương vật cứng ngắc của cậu, trước tiên chậm rãi vuốt ve, sau đó bắt đầu tăng tốc độ như muốn vắt kiệt tinh dịch của cậu, ra sức mà sục mạnh.
“Ưm ưm ưm—!”
Ý thức của Diệp Kính Tửu hoàn toàn bị đánh gục, cậu cắn chặt môi mình để từ chối phát ra tiếng, thế nhưng khoái cảm mãnh liệt khiến cổ họng cậu bật ra tiếng nức nở như khóc.
Trên giường, thiếu nữ chìm trong mộng mị dường như nghe thấy âm thanh gì đó, vành tai khẽ động, nhíu mày.
“Đừng ồn…” Nàng lẩm bẩm, xoay người vào phía trong.
Ha…
Không thể tiếp tục thế này…
Sẽ bị phát hiện mất…
Diệp Kính Tửu chỉ muốn lập tức tỉnh dậy, đốt cháy thứ chất nhầy kỳ lạ đang làm nhục cơ thể cậu thành tro bụi.
Nhưng cậu vẫn chưa thể tỉnh lại được。
Y phục cậu hoàn toàn ướt đẫm mồ hôi, cái cổ xinh đẹp đầy dấu vết mồ hôi, tóc mai dính chặt lên cổ cậu. Một vũng chất nhầy đen từ ngực cậu bò lên cổ, tham lam liếm láp cái yết hầu không ngừng chuyển động của cậu.
Ha…
Ngay cả chỗ này cũng không buông tha sao…
Cậu buồn bã nhận ra mình không còn nơi nào để trốn, chỉ có thể trong sự xâm phạm của thứ chất liệu không rõ này mà phát ra tiếng rên rỉ, xen lẫn giữa khoái lạc và nước mắt.
Cuộc gian dâm như thế này, khi cậu rõ ràng nhận ra mình không thể kháng cự lại càng trở nên mãnh liệt hơn.
Chất nhầy đen kịt bò qua bụng phẳng của cậu, luồn qua kẽ áo, bắt đầu khám phá phía mông cậu. Nó thong dong tự tại đến thế, dễ dàng tách mở khe mông khép chặt, ngưng tụ thành hình dạng giống cái dương vật quái dị đang đụ hoa huyệt mà đâm vào lỗ hậu của thiếu niên.
Chua xót, sưng tấy…
Cùng lúc với khoái cảm từ nhũ hoa bị trêu đùa, âm đế bị nhéo, hoa huyệt bị xuyên mạnh, tất cả đồng thời truyền đến cơ thể cậu.
Diệp Kính Tửu cố nắm lấy thứ gì đó, thế nhưng bản thân không thể tỉnh dậy chỉ biết ngửa cổ để lộ yết hầu trắng ngần yếu ớt, chờ đợi cái liếm láp của bóng tối.
“Chọp chẹp chọp chẹp…”
Tiếng nước từ hoa huyệt bị đụ dần vang lên.
Người thường khó mà tưởng tượng nổi, ngay dưới lớp y phục chỉnh tề của thiếu niên này đang có thứ kỳ lạ làm nhục từng tấc da thịt trên cơ thể cậu.
Từ trước ra sau, từ trong ra ngoài.
Thoải mái quá…
Khi cơ thể trống rỗng từ lâu được vuốt ve, khi từng tấc da thịt khao khát được thỏa mãn.
Thậm chí Diệp Kính Tử còn có thể nghe rõ ràng tiếng rên rỉ phát ra từ cổ họng mình, nhỏ nhẹ như tiếng mèo động đực.
Cậu không biết liệu Hoa Linh có bị đánh thức hay không, một bên cậu sợ hãi hoảng loạn vì bị người khác phát hiện tình cảnh quái dị hiện tại, bên còn lại thì dần dần đắm chìm trong khoái cảm bị cưỡng hiếp này.
Diệp Kính Tửu thậm chí còn có thể nghe rõ ràng tiếng rên rỉ phát ra từ cổ họng mình, nhỏ nhẹ như tiếng mèo động đực.
Cậu không biết Hoa Linh có bị đánh thức hay không, một bên cậu sợ hãi hoảng loạn vì bị người khác phát hiện tình cảnh quái dị hiện tại, bên còn lại thì dần dần đắm chìm trong khoái cảm bị cưỡng hiếp này.
“Ưm…”
Thật sướng quá… ha…
Thứ này giống như có sự sống vậy, nó sẽ khẽ nhếch lên khi chạm đến sâu trong hoa huyệt, dùng sức đâm vào điểm nhạy cảm của Diệp Kính Tửu. Trong dòng nước dâm phun trào từ hoa huyệt, nó rút ra nhanh chóng, để lại chỉ phần đầu dương vật giống như quy đầu đâm vào cái lỗ dâm đãng ấy, khi miệng huyệt trống rỗng không ngừng mút chặt lấy dương vật, nó lại hung hãn đâm vào cơ thể Diệp Kính Tửu khiến nước dâm bắn tung tóe.
Nó chẳng hề quan tâm đến bắp đùi run rẩy của Diệp Kính Tửu vì khoái cảm dữ dội, trong khi đầu trước điên cuồng đâm vào hoa huyệt, đầu sau lại mạnh mẽ va chạm vào hậu huyệt, nơi phần thịt nhạy cảm bị đâm chọc điên loạn, bùng nổ khoái cảm chết người phá hủy lý trí. Phần đùi và mông của Diệp Kính Tửu ướt át như bị nước thấm đẫm, tiếng nước dâm “chọp chẹp” làm ướt sũng cả quần lót, tỏa ra một mùi hương kỳ lạ.
Và giống như cách nó điên cuồng vuốt ve dương vật của Diệp Kính Tửu buộc cậu xuất tinh, đám chất lỏng đen kịt này ngưng tụ thành một cái miệng hút mềm mại nhỏ bé bao lấy âm vật sưng tấy của cậu, trêu chọc qua lại phần đầu âm vật đỏ tươi mềm mại nhất, ép đôi chân cậu trong giấc ngủ không ngừng giãy giụa, cuối cùng cứng đờ căng thẳng, lại một lần nữa trút hết toàn bộ bản thân mà lên đỉnh mà.
“Ư…” Thiếu niên phát ra tiếng rên rỉ nhỏ bé.
Chất lỏng đen kịt bao bọc lấy đôi gò bồng trắng mềm của Diệp Kính Tửu, cuốn lấy phần gốc vú sưng đỏ trượt qua trượt lại. Khi cậu bị đâm chọc đến nỗi mồ hôi nhễ nhại, thở hổn hển liên hồi, nó thậm chí còn có thể hóa thành vài dương vật đen ngòm, làm nhục cơ thể trắng ngần của thiếu niên.
Nó dễ dàng cạy mở hàm răng của cậu, thô bạo xuyên qua cổ họng cậu. Nó có thể thao túng đôi tay vô lực của cậu thành hình chữ O rồi nhanh chóng đâm xuyên qua đó. Nó còn dùng dương vật do chính nó hóa thành để đâm chọc vào nách, khuỷu chân, thậm chí là phần bụng phẳng lì và cả ngón chân của cậu cũng vậy.
Mọi nơi trên cơ thể Diệp Kính Tửu, nó đều có thể khai phá ra công dụng mới.
Nó càng lúc càng hưng phấn, trong tiếng rên rỉ của thiếu niên tiết ra chất lỏng màu đen dính nhơm nhớp, từ trong cơ thể nó tách ra và lưu lại trong cơ thể cậu.
… Cuối cùng.
Cuối cùng lại hợp nhất làm một.
‘Nó’ cứ như vậy mà thở dài một cách thỏa mãn.
Sự thanh lọc ngược dòng huyết mạch thậm chí tạm thời chia đôi ý thức của hắn.
Một nửa của hắn vẫn đang ở trong cung điện hoàng đế do ảo cảnh dựng nên, chịu đựng nỗi đau bị long huyết ăn mòn máu người. Nửa còn lại của hắn lại hiện diện khắp ảo cảnh này, dù trong quá trình thanh lọc huyết mạch, ý thức liên tục phân tách, thậm chí không thể kiểm soát hình người. Nhưng hắn vẫn theo khát vọng trong lòng mà đến bên ‘con thú cái’ của mình, sở hữu và xuyên qua cậu.
Hắn muốn, đồng thời cũng cố gắng đâm vào mọi nơi trên cơ thể Diệp Kính Tửu.
… Đáng lẽ từ đầu đã nên như vậy.
Ngay từ khi ảo cảnh bắt đầu, hắn đáng lẽ nên ngoan ngoãn ở bên ‘hắn’, chứng kiến ‘hắn’ từng bước giết chết những người thân cận nhất bên cạnh mình.
Nhưng ma hỏa của Hoa Bất Tiếu đã phá hủy tất cả.
Phá hủy mọi thứ.
“Ưm——”
Ha…
Có thứ gì đó… hình như đã thay đổi…
Bị ép buộc làm nhục toàn thân, giữa cuộc làm tình quái dị này, Diệp Kính Tửu mơ màng cảm nhận được hai dương vật đang kẹp chặt trong cơ thể mình bắt đầu biến đổi.
Chúng không còn trơn nhẵn, không còn là thứ chất dính dấp nhầy nhụa nữa.
Thay vào đó, chúng càng thêm cứng rắn, cảm giác như mọc ra những chiếc răng cưa nhỏ cọ xát vào lớp thịt non bên trong. Khi phần thịt nhạy cảm bị vảy trượt qua, khoái cảm điên cuồng khiến đầu óc Diệp Kính Tửu gào thét.
Đây… đây là…
Lâm Thời Chiêu.
… Quá quen thuộc rồi.
Cảm giác vảy cọ xát vào hoa huyệt, thậm chí vì quá hưng phấn mà không thể co rút lại, chỉ biết tiến tới mở rộng lối đi.
Thậm chí hắn lại một lần nữa cảm nhận được nỗi hoảng sợ khi đầu dương vật đầy vảy nhỏ cọ vào cổ tử cung. Khi Diệp Kính Tửu trong giấc ngủ dùng sức đạp chân cố thoát khỏi dương vật hóa thú này, những chiếc vảy đen căng ra, đâm mạnh vào lớp thịt non trong hoa huyệt không thể rút ra, thậm chí còn trả đũa đâm vào điểm nhạy cảm non nớt nhất——
“Ư——”
Diệp Kính Tửu ngửa cổ lên, giữa lông mày lộ ra vẻ đau đớn bị dục vọng giày vò.
Không không không không không——
Cùng với một tiếng rên rỉ đột ngột dừng lại, dương vật thô to bám đầy vảy rồng mạnh mẽ đâm mở cổ tử cung non mềm của thiếu niên, đâm vào tử cung ấm áp nhạy cảm.
Cơ thể cậu đã hoàn toàn bị thứ dương vật quái dị này lấp đầy.
Đáng giận hơn là, trong cuộc cưỡng hiếp dị thường này, cơ thể Diệp Kính Tửu vẫn phản hồi lại hắn khoái cảm vô thượng.
Trong cơ thể không ngừng run rẩy của cậu, dương vật thực sự do chất lỏng đen hóa thành vẫn thô bạo và nhanh chóng không ngừng xuyên qua lối đi của Diệp Kính Tửu. Mỗi khi tử cung bị va chạm mạnh mẽ, phần rìa quy đầu kéo căng miệng cổ tử cung, dương vật ở hậu huyệt lại hung hãn đâm vào phần thịt đã sưng tấy, khiến tuyến tiền liệt vốn đã cực kỳ nhạy cảm bị cưỡng hiếp đến mức không ngừng phun nước.
Dương vật đã xuất tinh mấy lần của cậu bị xoa nắn không ngừng, tinh dịch chảy ra từ lỗ tiểu ở đỉnh bị chất lỏng đen hút sạch không còn một giọt. Dù vậy, dải dài do chất lỏng đen hóa thành vẫn quấn chặt gốc dương vật, trong sự trơn trượt của chất lỏng mà siết chặt vuốt ve, quyết tâm vắt kiệt tinh dịch của cậu.
Vậy mà, vẫn có một dải nhỏ khớp với lỗ tiểu trượt qua lại ở đó, không ngừng cố đâm vào. Khi chất lỏng quấn quanh gốc dương vật siết chặt, dương vật sung sức ngẩng cao, lỗ tiểu mở ra, dải nhỏ nắm đúng thời cơ đâm mạnh vào——
Nó không ngừng tiến sâu kéo dài cho đến khi đâm vào tuyến tiền liệt trong dương vật, cơ thể thiếu niên gần như sụp đổ mà co giật dữ dội, nó mới chịu dừng lại không khám phá sâu hơn, lùi lại một chút, rồi lại đâm vào, rút ra, lặp đi lặp lại như vậy.
Diệp Kính Tửu hoàn toàn trở thành món đồ chơi trong tay nó, bị nó tùy ý đùa bỡn.
“…”
Y phục của Diệp Kính Tửu từ lâu đã trở nên lộn xộn, đôi gò bồng trắng ngần lộ ra ngoài phập phồng dữ dội.
Dương vật hung mãnh quái dị không ngừng nghiên cứu trên điểm nhạy cảm của cậu, không chút nương tay lấp đầy và va chạm vào mọi lỗ trên cơ thể. Khoái cảm không ngừng tích tụ, leo lên đỉnh cao, dương vật đen ngòm dừng lại một thoáng, rồi ngay sau đó càng thêm hung mãnh, dữ dội hơn mà va chạm, trong tử cung non mềm, trong hậu huyệt mềm mại, đâm xuyên, lấp đầy——
Nó bắn ra chất lỏng đen đặc sệt trong khoang tử cung của thiếu niên.
Trong đêm tối, tiếng thở nặng nề của Diệp Kính Tửu xen lẫn tiếng khóc yếu ớt, trong căn nhà yên tĩnh này vang lên chói tai dị thường.
Dương vật vừa xuất tinh sau khi lấp đầy khoang tử cung dừng lại một lát, rồi lại tiếp tục cựa quậy trong cơ thể thiếu niên…
“Ưm… ồn quá…”
Hoa Linh bất mãn chép miệng, kéo chăn trùm kín đầu mình, cực kỳ khó chịu: “Đang ngủ đây! Đừng làm phiền!”
Mùi hương hít vào mũi làm chậm phản ứng của Hoa Linh, khiến nàng hợp lý hóa tình trạng dị thường lẽ ra nên cảnh giác lúc này.
Nàng không hài lòng với tiếng động chói tai trong nhà vào nửa đêm, nhưng hoàn toàn không nhận ra cách đó vài bước, một màn ngủ gian kịch liệt đang diễn ra.
Và người mà nàng đã như ván đóng thuyền mà xem như chị dâu, vị hôn thê tương lai của anh trai mình, đang giãy giụa trong sự cưỡng hiếp của thứ dị vật đen ngòm không thể thoát ra.
Nàng cứ thế ngủ say sưa cho đến tận sáng.
.
Sau khi ngủ một giấc đến khi trời sáng, Hoa Linh ngáp dài bước xuống giường, phát hiện Diệp Kính Tửu đã ra ngoài từ lúc nào.
Nàng đi một vòng cũng không tìm thấy cậu, đang định hoảng hốt ra ngoài tìm người thì phát hiện trên bàn trà trong nhà có một mẩu giấy cậu để lại.
Diệp Kính Tửu nói cậu sẽ về trước khi trời tối.
Sau khi biết cậu không sao, Hoa Linh yên tâm, đi đến hậu cung nhận hai phần cơm hộp.
Ăn sạch sành sanh.
Phải nói, cơm hộp mà hậu cung cấp cho cô dâu mới của Yêu hoàng này thật sự ngon, đặc biệt là phần dành cho cô dâu…
Hoa Linh ợ một cái no nê, đặt hộp cơm xuống đầy lưu luyến, bắt đầu tu luyện công pháp trong cung điện.
“Nói mới nhớ, tối qua hình như hơi ồn ào…”
Nàng gãi đầu, nghĩ mãi cũng không ra nguyên do. Cuối cùng nàng cũng chẳng để tâm, ngồi khoanh chân nhắm mắt, chìm vào tu luyện.
Dù sao cũng chẳng phải chuyện lớn.
Kệ nó vậy.