Lazy Truyện
  • Trang Chủ
  • Nhóm Dịch
  • Đăng Truyện
  • Hợp Tác
  • Group FB
Sign in Sign up
Sign in Sign up
  • Trang Chủ
  • Nhóm Dịch
  • Đăng Truyện
  • Hợp Tác
  • Group FB
  • Manhwa
  • Manhua
  • Manga
  • Videos
  • Raw
Fanpage Nhà LazyKids

[Xuyên sách] Tiểu Sư Đệ Chỉ Muốn Lười Biếng - Chương 85

  1. Home
  2. [Xuyên sách] Tiểu Sư Đệ Chỉ Muốn Lười Biếng
  3. Chương 85 - Hợp tác
Prev
Next

“Có phải Tiểu Tửu và ta… từng có quan hệ da thịt hay không?”

Giọng thiếu niên rất khẽ, hơi thở ẩm nóng dính chặt sau gáy Diệp Kính Tửu. Giọng điệu hắn mang theo vẻ trêu ghẹo, ám muội, chỉ trong khoảnh khắc đã tách biệt hẳn với vẻ ngoài ôn hoà vô hại thường thấy.

Làn da bị hơi thở phả lên khẽ run rẩy vì tê dại, Diệp Kính Tửu nhẫn nhịn cảm giác khó chịu, né tránh khuôn mặt ngày càng áp sát, ánh mắt dừng lại ở cánh cửa khổng lồ của tẩm cung Yêu Hoàng, giọng điệu bình tĩnh: “Chi Chi, tại sao lại hỏi như vậy?”

Thẩm Chi nhận ra động tác né tránh của cậu, ánh mắt thoáng trầm xuống: “Ừm… có lẽ là vì mỗi khi nhìn thấy Tiểu Tửu, thân thể ta lại có những phản ứng rất kỳ lạ, những phản ứng mà lẽ ra không nên xuất hiện trên người ta, điều đó khiến ta cảm thấy bối rối. Đây là lần đầu tiên…”

Hắn mỉm cười, nắm lấy bàn tay trắng nõn của Diệp Kính Tửu, dẫn dắt ngón tay thiếu niên nhẹ nhàng lướt qua chỗ nhô lên trong lớp y phục của mình. Không còn cố ý giả vờ ngây thơ nữa, thần sắc hắn lộ ra một tia sắc bén hiếm thấy, khẽ cười nói: “Lần đầu ta tiên có cảm giác thế này đấy.”

Những thí nghiệm tích lũy qua năm tháng đã khiến Thẩm Chi khó lòng dao động, cùng với việc một lần nữa tự tay sát hại song thân trong ảo cảnh, ký ức dần khôi phục cùng vô số tội nghiệt chồng chất tày trời hắn từng phạm phải điên cuồng tràn vào trong đầu Thẩm Chi.

Chính vì vậy, hắn hiểu rất rõ thứ khao khát mãnh liệt với thiếu niên trước mặt là một điều không bình thường.

Nhưng may thay, khao khát này vẫn chưa làm Thẩm Chi mê muội đến mất lý trí. Trong ván cờ lột xác mà hắn bày ra cho Lâm Thời Chiêu thì thiếu niên trước mắt chính là một quân cờ quan trọng.

Để tránh phát sinh những biến số không cần thiết, hắn vẫn phải tạm thời kìm nén thứ mê luyến không rõ này.

Chẳng đợi Diệp Kính Tửu kháng cự, Thẩm Chi đã buông tay trước.

“Nếu có thể, ta thật muốn lập tức khôi phục ký ức với Tiểu Tửu. Nhưng đáng tiếc…”

Thẩm Chi tiếc nuối nói rồi nghiêng đầu đưa tay về phía Diệp Kính Tửu, nụ cười thân thiện: “Ừm, cứ mãi trò chuyện thế này thì nhàm chán quá rồi. Đi thôi, ta dẫn Tiểu Tửu đến thăm Yêu Hoàng bệ hạ.”

Thiếu niên trong tầm mắt thoáng lộ vẻ hoang mang nghi ngờ, cuối cùng vẫn do dự nắm lấy tay Thẩm Chi. Tâm tình Thẩm Chi khá tốt, siết tay tay thiếu niên, ung dung đẩy cửa điện.

***

Diệp Kính Tửu không đoán được Thẩm Chi đang nghĩ gì.

Cậu không tin Thẩm Chi lại không biết ý định giết Lâm Thời Chiêu để phá vỡ ảo cảnh của bản thân. Nhưng khi cậu cho rằng cuộc đấu trí với Thẩm Chi còn chưa chính thức bắt đầu, đối phương lại đột nhiên thay đổi ý định, dẫn mình gặp Lâm Thời Chiêu——

Lâm Thời Chiêu thoi thóp nằm trên long sàng.

Chẳng phải Diệp Kính Tửu chưa từng thấy một Lâm Thời Chiêu như vậy.

Lần đầu tiên cậu gặp Lâm Thời Chiêu thì trên người đối phương đã toát ra tử khí nồng đậm.

Vị Đế vương trẻ tuổi tuấn mỹ mà u ám, cao ngạo tựa lưng vào gối dựa, đôi mắt sâu thẳm chăm chú quan sát Diệp Kính Tửu khi ấy còn đang thấp thỏm bất an.

Hắn ra lệnh cho Diệp Kính Tửu bò lên long sàng, chỉ bằng dăm ba câu nói đã dễ dàng công phá phòng tuyến tâm lý của cậu. Đêm ấy, hắn lạnh lùng dõi theo Diệp Kính Tửu đang gắng gượng nuốt trọn vật khổng lồ của mình, thiếu niên đau đớn khóc lóc, tuyệt vọng thê lương cầu xin hắn tha cho. Nhưng hắn chỉ lặng lẽ nhìn cậu, tựa như đang đánh giá một món hàng, định đoạt giá trị của cơ thể song tính mang thể chất lô đỉnh.

Diệp Kính Tửu từng ngỡ rằng những gì cậu trải qua bên Lưu Khuê Dao đã là cơn ác mộng khủng khiếp nhất.

Nhưng đợi đến khi rơi vào tay Lâm Thời Chiêu, cậu mới kinh hoàng nhận ra rằng dày vò tinh thần chẳng hề nhẹ nhàng hơn nỗi đau thể xác. Bị chà đạp, bị xem như công cụ tùy ý giày xéo dưới thân kẻ khác, là một nỗi nhục không cách nào chịu đựng nổi.

Mà bây giờ…

“Tiểu Tửu đang nghĩ gì vậy?”

Thẩm Chi nghiêng đầu, tò mò nhìn cậu: “Trước khi rơi vào ảo cảnh, vị Yêu Hoàng bệ hạ này có khi dễ Tiểu Tửu không?”

Đáp lại Thẩm Chi là một tiếng cười lạnh nhẹ đến mức tưởng chừng như ảo giác.

Thẩm Chi nắm rõ tính tình của Lâm Thời Chiêu trong lòng bàn tay. Hắn kéo lại góc chăn cho vị Đế vương trẻ đang nằm trên long sàng, nói: “Chuyện này vốn nên do Chu Khởi làm, nhưng thân thể Tiểu hoàng đế yếu ớt, linh lực chẳng đủ để chống đỡ ảo cảnh này. Nên Chu Khởi đành phải ở lại kẽ hở của ảo cảnh và hiện thực, xử lý một số việc cho Tiểu hoàng đế, chẳng có cơ hội ra ngoài hít thở. Nhưng chính vì vậy, ta mới có dịp đưa Tiểu Tửu đến thăm Yêu Hoàng bệ hạ một chút đấy.”

“Bộ dáng hiện tại của bệ hạ là do sư huynh của ta đả thương sao?”

“Nói như vậy không sai. Hình như vị đại sư huynh kia của Tiểu Tửu vô tình phát hiện sơ hở trong ảo cảnh, hắn xem như thông minh, hiểu rõ dù có kẽ hở thì bản thân cũng chẳng thể thoát ra, bèn lợi dụng quy tắc ảo cảnh do Tiểu hoàng đế thiếp lập mà phản kích đối phương một chiêu. Ừm, quả thực là một màn khá bất ngờ đó.”

Nếu không phải chuyện đó xảy ra, có lẽ Thẩm Chi cũng chẳng cần đến phương án dự phòng.

“…”

Đế vương trên long sàng khép chặt đôi mắt, nơi yết hầu tái nhợt gồ lên, thỉnh thoảng có vẩy rồng màu đen rất nhỏ hiện ra rồi lại nhanh chóng ẩn đi trong một tiếng rên.

Thẩm Chi khẽ “a” một tiếng: “Vẫn còn giãy giụa à.”

“Cái gì?”

“Ừ… Tiểu Tửu hẳn là biết rõ chứ nhỉ? Tiểu hoàng đế vốn chẳng phải Nhân tộc thuần túy. Dù ta chưa hoàn toàn khôi phục ký ức, nhưng e rằng chính Tiểu Tửu với cơ thể song tính mang thể chất lô đỉnh, đã cứu hắn một mạng.”

Thẩm Chi từ trong tay áo lấy ra một bình ngọc tinh xảo nhỏ nhắn trong suốt. Bên trong có chất lỏng đặc sánh tản ra ánh vàng lay động. Hắn ra hiệu cho Diệp Kính Tửu duỗi tay ra.

Diệp Kính Tửu không rõ ý tứ nhưng vẫn duỗi tay ra, chỉ thấy một giọt chất lỏng màu vàng rơi xuống lòng bàn tay.

“Ta từng vô tình lật thấy trong một cuốn cổ thư ghi chép về Long tộc thời viễn cổ, cùng truyền thuyết về cầu Đăng Tiên.”

Thẩm Chi mỉm cười: “Khác với vị Yêu Hoàng bệ hạ đã thống lĩnh Yêu tộc từ khi ta vừa sinh ra, tộc trưởng Long tộc thời viễn cổ từng đứng đầu các thần. Nhờ đó, toàn bộ Long tộc được hưởng phúc, huyết mạch trở nên cường thịnh, một thời lừng lẫy vô song.”

“Về sau có một thiên tài Nhân tộc một bước lên đỉnh cao tu đạo, đã giao chiến một trận sống mái với vị tộc trưởng Long tộc kia. Sau hàng trăm năm đại chiến kinh thiên động địa, cuối cùng tộc trưởng Long tộc bị thiên tài Nhân tộc một kiếm xuyên tim. Đến phút lâm chung, ông ta dùng chính huyết mạch của mình thiêu đốt, chặt đứt toàn bộ cầu Đăng Tiên.”

“Từ đó về sau, bất kể tư chất có xuất chúng đến đâu, không còn bất kỳ sinh linh nào có thể thành thần. Long tộc bị tước đoạt thần cốt, từ đỉnh cao rơi xuống làm thủ lĩnh Yêu tộc, cùng Nhân tộc tranh giành quyền lực.”

***

Bầu không khí nhất thời lặng như tờ.

Thẩm Chi rất thấu hiểu tâm trạng của Diệp Kính Tửu lúc này—

Kinh ngạc, sững sờ, chấn động.

Đây cũng là phản ứng đầu tiên của hắn khi năm xưa vô tình phát hiện ra bí mật động trời này.

“Nói mới nhớ, sư tôn của Tiểu Tửu chẳng phải là Sầm Lan sao? Người đó quả thật là thiên tài hiếm gặp trong suốt bao năm ta sống trên đời. Nhưng cho dù có tư chất như y, tu luyện đến nay vẫn chẳng thể phi thăng thành tiên… ngươi không cảm thấy kỳ lạ à?”

“Thế gian ai cũng biết sau đại kiếp diệt thế mấy nghìn năm về trước, linh khí trên đại lục suy kiệt trầm trọng, Yêu tộc, Nhân tộc, Chính đạo, Ma đạo dây dưa đến tận ngày nay. Từ đó, không còn một người hay yêu nào có thể một bước lên trời, chỉ đinh ninh là do thần linh giáng tội. Nào ngờ, cầu Đăng Tiên đã bị phá hủy, đến tận giờ phút này vẫn còn rực cháy trong ngọn lửa hóa thành từ Long huyết, tuyệt nhiên không một vị thần linh nào dám bén mảng đến gần.”

Hắn nói đến đây, không giấu nổi vẻ đắc ý. Đoạn khẽ bật cười, tự nhiên đưa tay vuốt ve chiếc bình nhỏ đeo trên cổ: “Nếu không phải ngàn năm qua ta ham thích ngao du khắp chốn, e rằng cũng chẳng hay biết những chuyện này.”

“Ngươi…”

Diệp Kính Tửu nghẹn họng, không thốt nên lời. Mày nhíu chặt, trong lòng rối bời, nhất thời chẳng còn tâm trí nào bận tâm đến sống chết của Lâm Thời Chiêu nữa.

Đây rốt cuộc… là chuyện quái quỷ gì?

Diệp Kính Tửu vẫn còn nhớ rõ đây vốn chỉ là một thế giới trong cuốn tiểu thuyết ba xu, bởi vì tác giả chỉ muốn viết về những dây dưa xác thịt giữa vài nam nhân, thế nên cả thiết lập thế giới lẫn bối cảnh của một số nhân vật chính đều không được xây dựng hoàn chỉnh.

Nhất là vấn đề Diệp Kính Tửu đã trăn trở bấy lâu—

Tại sao những nhân vật tầm cỡ như Như Hoa Bất Tiếu, sư tôn, đến nay vẫn chưa thể đột phá Hóa Thần kỳ, phi thăng Tiên giới?

Mà nay, Thẩm Chi đã cho cậu đáp án trong ảo cảnh này.

… Thế giới này đang trở nên ngày càng chân thật.

Chân thật đến mức nó hoàn toàn không giống một cuốn tiểu thuyết với những thiết lập sơ sài.

Mà cuốn tiểu thuyết cậu từng đọc qua, dường như chỉ là một bản sao kém chất lượng đang cố gắng mô phỏng thế giới này mà thôi.

Nơi cậu đang ở, thật sự là một thế giới trong tiểu thuyết… Như chính Diệp Kính Tửu vẫn luôn nghĩ sao?

***

Diệp Kính Tửu không lên tiếng, Thẩm Chi bèn nắm lấy bàn tay thon dài trắng nõn của thiếu niên, áp lòng bàn tay cậu vào khóe môi Lâm Thời Chiêu. Đoạn, hắn nghiêng tay cậu, chất lỏng màu vàng óng trượt vào miệng Lâm Thời Chiêu.

Diệp Kính Tửu giật mình: “Khoan đã – đó là gì?”

Thẩm Chi mỉm cười giải thích: “Thứ đó à, là Long huyết được tinh luyện từ chính thân thể Tiểu hoàng đế. Tính ra, lúc ta tinh luyện ra thứ này, e rằng Tiểu Tửu còn chưa gặp mặt Tiểu hoàng đế đâu.”

Tinh luyện ra… Rồi lại đổ trở vào?

Thẩm Chi đang làm cái quái gì vậy?

Ánh mắt Thẩm Chi rơi lên người Lâm Thời Chiêu, Long huyết chảy qua cổ họng, huyết mạch mà Đế vương trẻ tuổi từng cố áp chế lập tức phản phệ, vảy rồng dày đặc trồi lên từ làn da tái nhợt, hai bên thái dương của thiếu niên tuấn mỹ u ám phồng lên, dường như có thứ gì đó sắc nhọn đang cố gắng xé toạc lớp da mỏng manh, chực chờ để phá kén chui ra.

Trán Lâm Thời Chiêu ướt đẫm mồ hôi lạnh lẽo, từ cổ họng hắn vọng ra tiếng rên rỉ đau đớn nghẹn khuất, tựa như dã thú bị thương cố gắng gầm gừ.

Thẩm Chi lại tỏ ra vô cùng thích thú: “Không biết Tiểu Tửu có hay không, nhưng Tiểu hoàng… ừ, Yêu Hoàng bệ hạ từ nhỏ đã căm ghét huyết mạch Long tộc của mình. Sau khi ta trở thành thuộc hạ của hắn, hắn lập tức muốn ta giúp hắn thanh trừ Long huyết. Hắn nói, hắn muốn trở thành một nhân loại thuần túy.”

Thẩm Chi khẽ vỗ mặt Tiểu hoàng đế, sau đó thu tay về, tiến đến bên cạnh Diệp Kính Tửu, vòng tay ôm lấy bả vai thiếu niên, nhẹ nhàng tựa vào người cậu.

Hắn vùi mặt vào cổ thiếu niên, ngửi lấy hương thơm tỏa ra từ người cậu, cười đến bả vai không ngừng run rẩy: “Có phải rất buồn cười không?”

… Quả nhiên, lại là một kẻ biến thái.

Không thể bị đối phương dắt mũi nữa.

Diệp Kính Tửu nhíu mày, đẩy Thẩm Chi ra, giọng lạnh lùng: “Rốt cuộc ngươi muốn nói gì? Kể cho ta nghe câu chuyện kia, lại nhắc đến Long huyết của Lâm Thời Chiêu. Chẳng lẽ giữa chúng thực sự có liên quan gì sao?”

Cậu vừa nói xong, tay trái giấu trong tay áo ngưng tụ linh lực, hóa thành một thanh phi đao sắc lạnh.

Đương nhiên cậu chưa từng quên mục đích chuyến đi này của mình.

Thẩm Chi chẳng hề bận tâm đến sự kháng cự của cậu, hắn vẫn cười đầy thân mật, giọng điệu dính người: “Đương nhiên là có rồi! Chính là…”

Nói đến đây, hắn cố ý dừng lại. Diệp Kính Tửu nhíu mày: “Là gì?”

Thẩm Chi nheo mắt, ngoắc ngón tay về phía Diệp Kính Tửu: “Tiểu Tửu… lại gần chút nữa.”

Diệp Kính Tửu hít sâu một hơi, tiến lại gần Thẩm Chi một bước.

Đến nước này rồi, địch mạnh ta yếu, đối phương hẳn chẳng thể giở trò gì.

“Gần hơn chút nữa.”

“…”

Bóng dáng cao ráo của thiếu niên trước mắt gần như bao trùm lấy cậu, Diệp Kính Tửu do dự kiễng mũi chân, ghé tai đến sát môi Thẩm Chi.

Hơi thở ấm nóng ẩm ướt chậm rãi phả lên vành tai mẫn cảm của cậu, khiến nơi đó lập tức nhiễm một mảng đỏ ửng.

Trong cơn căng thẳng tột độ, Diệp Kính Tửu nghe thấy giọng nói gần trong gang tấc mang theo ý cười, khẽ thì thầm bên tai cậu: “Là bí mật.”

“…”

“Ha ha, bây giờ vẫn chưa thể nói cho Tiểu Tửu biết đâu.”

Nương theo một tiếng cười khẽ, Thẩm Chi ôm Diệp Kính Tửu vào lòng, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của thiếu niên: “Nhưng Tiểu Tửu có thể yên tâm, ngươi muốn giết Lâm Thời Chiêu, đúng không?”

“Ta có thể thỏa mãn nguyện vọng này của ngươi.”

Bàn tay trái giấu trong tay áo của Diệp Kính Tửu bất ngờ bị người siết chặt: “Nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc.”

Diệp Kính Tửu siết chặt tay: “Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”

“Muốn làm gì à…”

Hắn muốn bước lên cầu Đăng Tiên, một lần nữa giáng thế xuống đại lục, muốn tận mắt chứng kiến Tiên giới trong truyền thuyết đến cùng là có dáng vẻ ra sao?

Muốn làm nhiều thí nghiệm thú vị hơn, chứng kiến thêm nhiều điều thú vị nữa.

Còn muốn…

Còn muốn mang trái tim của bé đáng yêu trước mắt, cất giữ trong cái bình nhỏ của hắn, theo hắn bầu bạn đến tận lúc chết.

Mà để thực hiện những điều này, cần có một Long tộc thuần chủng mang huyết mạch viễn cổ.

Những điều này, hắn sẽ không bao giờ nói cho bất kỳ ai.

Cho dù đó là bé đáng yêu trước mắt.

“Lâm Thời Chiêu vốn dĩ là dị loại không nên tồn tại trên thế gian. Ta chưa từng thấy một huyết mạch phản tổ nào có thể hoàn mỹ đến mức này trong Yêu tộc, huống hồ hắn còn mang trong mình huyết mạch của hoàng tộc. Thiên phú thao túng thời gian mà đám phế vật hoàng tộc trước đây đã mai một, cộng thêm huyết mạch Long tộc, khiến vị Tiểu hoàng đế này trở thành một quái vật có tiềm lực đáng sợ. Nếu giờ Tiểu Tửu không thể giết hắn, e rằng về sau sẽ chẳng còn ai có thể giết nổi hắn nữa.”

Thẩm Chi buông tay, để mặc thiếu niên vùng khỏi lòng hắn, cảnh giác rút linh kiếm bản mệnh ra.

Hắn khẽ đánh giá thực lực của cả hai bên.

Ừm, nếu chỉ xét riêng về tu vi, bây giờ Diệp Kính Tửu muốn giết hắn hẳn là dễ như trở bàn tay?

“Ngươi muốn ta giết hắn?” Diệp Kính Tửu hỏi.

Dĩ nhiên là không.

Thẩm Chi thầm nghĩ nhưng ngoài miệng lại nói: “Tiểu hoàng đế đã bước đến nước này, rất khó gây thêm sóng gió nữa. Mà bất kể bệ hạ sống hay chết, thứ ta cần chỉ là thân thể của bệ hạ. Tuy nhiên, quá trình lột xác từ người sang rồng vẫn cần một khoảng thời gian, ừm, Tiểu Tửu muốn giết bệ hạ, cũng phải đợi đến lúc đó. Thời điểm đó hẳn là…”

“Phải rồi, đã từng có người trao cho ngươi một tấm bản đồ sao chưa?” Thẩm Chi hỏi.

“… Làm sao ngươi biết?”

“Lâm Thời Chiêu còn chưa tỉnh lại đã phát hiện tiểu tử Mục gia không thấy đâu, đã truy tìm một thời gian rồi. Chừng ấy thời gian, hẳn là cũng đủ để hắn gặp ngươi một lần.”

Thẩm Chi cố ý nói: “Ngày mà tinh đồ hiển thị, chính là ngày ngươi ám sát Lâm Thời Chiêu. Đến lúc đó, ta sẽ đích thân chỉ dạy Tiểu Tửu, làm thế nào để triệt để giết chết đối phương.”

Thẩm Chi thật sự có lòng tốt như vậy sao?

Diệp Kính Tửu không tin nhưng cậu không có bất kỳ cách nào khác để phá trận, mà bây giờ Thẩm Chi cũng sẽ không để cậu giết Lâm Thời Chiêu.

“Ngươi tìm ta đến đây, chỉ để nói với ta những điều này sao?”

Thẩm Chi cười ha hả gật đầu: “Nhân tiện còn muốn trò chuyện riêng mấy câu với Tiểu Tửu của ta.”

Đôi mắt kia vì khóe mắt hơi rũ xuống mà trông vô cùng vô tội, giờ phút này đang sáng long lanh như chứa cả ngàn vì sao nhìn cậu.

Giống như lần đầu tiên họ gặp nhau, Diệp Kính Tửu đã từng ngỡ rằng đối phương chỉ là một ngự y nho nhỏ xinh đẹp lương thiện, không chút tâm cơ.

Cũng chính đôi mắt này mang theo ướt át nhìn cậu, rụt rè khẩn cầu hắn phải chịu trách nhiệm với mình.

Tất cả đều là dối trá.

“Vậy cứ làm theo lời ngươi nói đi, hy vọng ngươi sẽ giữ lời hứa.”

Diệp Kính Tửu thu lại linh kiếm, cậu xoay người rời khỏi tẩm cung, không ngoảnh đầu lại.

Thẩm Chi ba bước đã đuổi kịp cậu, dặn dò: “Ngươi mà ra ngoài bây giờ, bên ngoài e rằng sắp có biến cố lớn đấy.”

Diệp Kính Tửu không hề dừng bước: “Không cần ngươi lo.”

“Ôi… Tiểu Tửu lạnh lùng như vậy à.”

Thẩm Chi thở dài: “Nhưng bên ngoài thật sự sắp thay đổi lớn rồi, kể từ khoảnh khắc Yêu Hoàng bệ hạ uống giọt Long huyết kia, thời thế sẽ thay đổi.”

Diệp Kính Tửu đột nhiên dừng bước: “… Ngươi có ý gì?”

Nhưng Thẩm Chi lại cố tình cố tình đánh trống lảng, hắn xoa đầu thiếu niên, cười tít mắt: “Ừm, tóm lại không có gì nguy hiểm, Tiểu Tửu chỉ cần chuẩn bị tâm lý chút là được.”

Bọn họ đã đến trước cổng lớn của cung điện, chỉ cách bên ngoài hoàng cung một bước chân.

Bên ngoài là một vùng ánh sáng trắng xóa, mờ ảo không thấy rõ bất cứ thứ gì.

Giống như hư ảo, mờ mịt vô hình.

“Đi thôi.”

Một luồng sức mạnh đẩy phía sau khiến Diệp Kính Tửu bước ra khỏi cánh cửa. Trước khi tầm nhìn hoàn toàn bị ánh sáng trắng bao phủ, cậu nghe được giọng nói dễ nghe của thiếu niên vang lên sau lưng:

“Tiểu Tửu có biết không? Trong ảo cảnh, nếu dấu vết của một tu sĩ bị xóa sạch hoàn toàn, ngoài cái chết ra, vẫn còn một khả năng khác.”

“Có lẽ… ngươi không cần phải đau lòng đến vậy đâu.”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 85"

Subscribe
Login
Notify of
guest
guest
0 Comments
Newest
Oldest Most Voted
Inline Feedbacks
View all comments
Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Tất nhiên là chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.
© 2025 Lazy Comics
https://thenationaltoday.com/ net88 S666 S666 Link Mblive qh88 com nhà cái fm88 https://8xbetme.com/ bet88 MMWIN BET88 Nhà cái new88 xocdia88 vn88 Win79 98win Five88 Xo88 Uk88 bắn cá đổi thưởng okwin 8xbet net88 https://77betpro.org/ hb88 b52 E2BET FB88 ee88 https://win79i.org KV999 SV368 33 win hb88 77bet https://iwinpro.live/ bk8 vvvwin for88 nohu.racing f168 Bong88 78win s666 Nhà cái uy tín Game bài đổi thưởng Bắn cá đổi thưởng f168 qq88 com Zbet ww88 58win tha bet Xoilac tv Cakhiatv ae888 Thabet kubet Rikvip https://keonhacaivnic.com/ https://f168.name/ 78win.soccer FB68 bj88 bet88 v9bet F168 WW88 nbet kuwin F168 I9BET I9BET W88 8DAY 8DAY ABC8 Kufun https://kingfun.promo/ I9BET https://99ok.gmbh/ qq88 com bj88 HB88 NOHU90 hi88 https://kubet3d.com/ https://lectormanga.tv/ VVVwin U888 789win đăng ký hitclub f168 td88 leo88 8day bk8 8xbet 99ok king88 58WIN 8kbet KG88 Winbet 888B 8xbet Winvn iwin club ww88 okvip https://ae888.webcam/ https://www.newfacespac.com/ https://gatherdata.co/ Bsport https://kubet68.pro/ MB66 Bong88 https://888b.moda/ W88 Socolive Xoilac https://6789betting.com hello88 HB88 iwin FB88 Sunwin 789BET https://8kbet.info/ F168 789win Hb88 Sv388 Sv388 bk8 https://78winnh.net/ PG88 Jun88 LOTO188 999bet hello88 99ok 77bet bong88 hello88 vin777 77bet bong88 hello88 123b bong88 123b 77bet vin777 FM88 NN88 6686 VVVWIN net88 123b hello88 VN88 zeestory loppytoon navyteamm lorangeteam tccd rr88 nhà cái uy tín Xoilac TV Socolive Xoilac 8Day Xo88 78wincom.net mu88 mu88 Go88 mu88 sv388 789club Sunwin https://nhacaiuytin.surf/ hi88 Nhà cái MB66 https://8king886.com/ okvip rikvip 8xbet 789club 33win 33win 33win 33win 789club s666 hello88 https://7mcn.onl/ 789Bet https://sunwin.nagoya/ hitclub betvisa F168 sumvip bong88 HB88 https://www.ciclac.com.mx/ 8kbet hitclub 23WIN b52club i9BET 789win https://99ok.now/ 99ok https://hb88.gg/ https://net88.onl/ https://iwin.bio/ https://79king.fit/ https://good88.nyc/ typhu88 12bet V9BET i9bet https://bong88.fan/ game bài đổi thưởng 789club fabet thabet 12bet 77bet https://77betvip.net HB88 https://hb88vip.net https://33winvn.me/ 33win jun88 https://jun88pro.me/ https://789club10.life/ 789Club 789Club https://sunwin10.cc/ Sunwin Go88 Go88 bk 8 SV368 w88 j88 8kbet

Sign in

Lost your password?

← Back to Lazy Truyện

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Lazy Truyện

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Lazy Truyện

wpDiscuz