Lazy Truyện
  • Trang Chủ
  • Nhóm Dịch
  • Đăng Truyện
  • Hợp Tác
  • Group FB
Sign in Sign up
Sign in Sign up
  • Trang Chủ
  • Nhóm Dịch
  • Đăng Truyện
  • Hợp Tác
  • Group FB
  • Manhwa
  • Manhua
  • Manga
  • Videos
  • Raw
Fanpage Nhà LazyKids

[Xuyên sách] Tiểu Sư Đệ Chỉ Muốn Lười Biếng - Chương 78

  1. Home
  2. [Xuyên sách] Tiểu Sư Đệ Chỉ Muốn Lười Biếng
  3. Chương 78 - Tình yêu đến nghẹt thở và thế giới mới (Chút cảnh báo đau đớn dành cho Liễu Khuê Dao)
Prev
Next

“Ngươi có biết thích là gì không? Nhóc tạp chủng.”

Lúc nhỏ, khi gã đang xử lý thi thể của một vị khách thì nghe thấy a nương hỏi.

A nương cầm chiếc răng vừa bẻ từ xác chết trên tay, híp mắt lại. Bà ta ngồi xổm bên cạnh xác chết với cơ thể trần trụi, tinh dịch của khách từ âm đạo lỏng lẻo chảy dọc theo bắp đùi, nhỏ giọt xuống đất tạo thành từng đốm nhỏ.

Liễu Khuê Dao hơi nghiêng đầu, tay gã vung đao chém xuống, chặt đứt đầu vị khách kia: “Không biết.”

“Ừm… Ta cũng không biết.”

A nương chống gối đứng dậy, vết rạn như những vết sẹo hiện chằng chịt trên bụng. Bà ta ngáp một cái, tiện tay ném chiếc răng vào cái bình nhỏ sắp đầy: “Lúc lão già chết tiệt kia bắn tinh cứ liên tục nói thích ta, còn muốn cưới ta làm thiếp, đúng là có bệnh mà!”

Liễu Khuê Dao cười khẽ, gói đầu và thi thể đã được tách ra lại để lát nữa người thuê họ đến lấy: “A nương, lúc trước hắn cũng đã nói đến chuyện đấy mấy lần rồi.”

“Thế nên ta ghét nhất là lũ nói dối, chết đi là tốt nhất.”

A nương nằm trên giường, khuôn mặt xinh đẹp và chán nản của bà ta dưới ánh nến lại chẳng có chút biến đổi nào. Bà ta chống cằm, nhìn Liễu Khuê Dao thu dọn thi thể đâu vào đấy: “Người kia cho bao nhiêu tiền?”

“Hai viên linh thạch hạ phẩm ạ.”

“Ít thế?”

“Chất thịt của người già không được tốt, bị hạ giá.”

“Thế hả? Vậy sau này không tiếp lão già nữa.”

Nói đến đây, không khí rơi vào im lặng trong một giây rồi gã và a nương cùng phá lên cười. A nương cười đến nỗi nước mắt lưng tròng, phải một lúc lâu sau mới ngừng.

Một lát sau, a nương đột nhiên nói: “Nhóc tạp chủng, ta làm cho ngươi một thứ, mang về đặt vào hộp gỗ của ta.”

Liễu Khuê Dao hơi tò mò, dừng tay lại: “A nương, là cái gì thế?”

“Bí mật.”

A nương nhìn gã: “Sau này nếu ngươi có người mình thích thì nhớ đem hộp gỗ này tặng cho nàng.”

“Tặng cho nàng thì nàng sẽ thích ta sao?”

“Ừm.”

A nương cười ngọt ngào: “Nghe lời a nương, nhất định phải tặng cho nàng nha.”

“Ta nghe theo a nương.”

…

Cái gì chứ, còn nói sẽ khiến người gã thích thích gã…

Liễu Khuê Dao dừng bước, thấy thiếu niên trong tầm mắt cảnh giác giơ kiếm chĩa về phía mình, trong ánh mắt cậu không che giấu nổi vẻ chán ghét.

Lừa đảo.

Quả nhiên là a nương đã lừa gã.

Rõ ràng biết gã ghét người khác gọi gã là nhóc tạp chủng nhất mà ngày nào cũng mở miệng gọi gã như vậy.

Lòng đố kỵ vẫn mạnh như thế.

Muốn ở trước mặt người gã thích, phơi bày bộ mặt xấu xí nhất cho người thương của gã.

Như vậy gã cũng sẽ giống như a nương, là một kẻ cô độc lẻ bóng, mãi mãi là thứ ô uế phải lẩn trốn trong bóng tối để kéo dài hơi tàn.

A, tệ quá, gã hơi muốn đào a nương lên khỏi mồ rồi.

… Hình như đây cũng là một lựa chọn không tồi đấy nhỉ?

“Quà hỏng mất rồi, Kính Tửu có giận ta không?”

Ngón tay Liễu Khuê Dao bốc lên linh hỏa, gã lấy một nén hương được gói ghém tinh xảo trong ống tay áo rộng lớn ra đốt lên.

Hương vừa cháy, trực giác của Diệp Kính Tửu đã điên cuồng cảnh báo cậu. Cậu lập tức vận dụng Thủy Linh quyết muốn dập tắt huân hương nhưng không hiểu sao tâm thần thoáng cái đã mất tập trung, bị Liễu Khuê Dao khéo léo tránh được. Chỉ trong nháy mắt, hương thơm nhanh chóng lan tỏa khắp phòng.

Diệp Kính Tửu lập tức nín thở, phòng ngừa hít phải mùi. Nhưng hương này rất quái dị, vừa tiếp xúc với cậu đã bị làn da hấp thụ. Động tác của Diệp Kính Tửu cứng đờ, cảm giác khô nóng đã lâu không có lại nhanh chóng dâng lên trong thân thể, hơi thở cậu nghẹn lại, đầu óc choáng váng; đồng thời, sâu trong cơ thể cũng truyền đến một sự trống rỗng khó tả.

Thân thể Diệp Kính Tửu lay động, hai chân cậu dần dần mềm nhũn không còn sức, đành phải cúi người vịn vào bàn gỗ. Cùng lúc đó, cậu phát hiện thân thể mình bắt đầu tiết ra mùi hương cơ thể cực kỳ nồng đậm, nhanh chóng tỏa ra xung quanh; nhưng khi mùi sữa này tiếp xúc với Liễu Khuê Dao thì lại không còn tỏa ra nữa, ngược lại bao quanh thiếu niên đang mỉm cười kia.

Giống như… kỳ động dục.

Nhưng không phải, mùi hương cơ thể trong kỳ động dục hoàn toàn không kiểm soát được, nó không thể nào xuất hiện tình huống này.

Diệp Kính Tửu nắm chặt bàn gỗ, khớp xương tay nắm chặt đến mức tái xanh, thân thể run rẩy dần khom xuống vì khô nóng và trống rỗng. Cậu cắn môi, trán rịn mồ hôi, giọng nói hơi run: “Liễu Khuê Dao… Ngươi làm gì vậy? Hương đó là thứ gì…”

Liễu Khuê Dao chớp mắt, giơ huân hương trong tay lên lắc lư trước mặt Diệp Kính Tửu: “Kính Tửu hỏi thứ này à? Là thù lao lúc trước ta làm nhiệm vụ tình cờ nhận được, gì mà có hiệu quả với cơ thể song tính mang thể chất lô đỉnh, có thể khiến người đó tiến vào kỳ động dục giả.”

“Vốn dĩ ta còn tưởng cả đời này cũng sẽ không dùng đến, không ngờ trước đó, lúc ta theo dõi Kính Tửu có nghe các ngươi nói chuyện thì ta mới phát hiện Kính Tửu còn có bí mật này.”

Liễu Khuê Dao mỉm cười, đặt huân hương lên tay Diệp Kính Tửu nhưng lại bị cậu mạnh tay quăng xuống đất, phát ra tiếng động. Huân hương vương vãi khắp nơi nhưng vẫn chưa tắt, ngược lại, nó càng cháy càng mạnh do diện tích tiếp xúc với không khí tăng lên.

Diệp Kính Tửu định đứng dậy nhưng lại bị Liễu Khuê Dao ôm chặt eo, đè mạnh xuống bàn gỗ. Gã hành động vô cùng tùy tiện, Diệp Kính Tửu còn chưa kịp phản ứng thì thiếu niên đã túm lấy vạt áo cậu, bàn tay luồn vào bên trong không chút kiêng dè. Bàn tay thô ráp vừa chạm vào làn da nhẵn mịn đã vuốt ve khắp người cậu một cách tùy hứng. Rõ ràng thiếu niên này là một tay chơi sành sỏi, chỉ trong chớp mắt đã sờ soạng khắp người cậu mấy lần, còn định tiếp tục mò xuống phía dưới.

Toàn thân Diệp Kính Tửu vô lực không thể phản kháng, hơi thở hỗn loạn, ngực phập phồng dữ dội. Cậu nghiến chặt răng, vành mắt tức khắc đỏ hoe, dùng khuỷu tay mạnh mẽ đâm vào sau lưng Liễu Khuê Dao: “Ngươi cút cho ta! Đồ biến thái chết t ——”

Tình cảnh này hoàn toàn khác với tưởng tượng của cậu, linh lực hỗn loạn đến mức không thể sử dụng; kế hoạch tối nay của cậu đã bị xáo trộn hoàn toàn chỉ trong chớp mắt.

Không, không thể cứ để thế này được, cậu nhất định phải tìm cách…

“Thật ra ta không ngại bị Kính Tửu gọi như vậy đâu. Nếu Kính Tửu thích thì cứ gọi ta như thế đi. Nhưng ta vẫn hy vọng Kính Tửu gọi ta là… Khuê Dao.”

Liễu Khuê Dao vừa cười tủm tỉm vừa nói, tay vẫn không ngừng sờ soạng cơ thể người kia. Bé đáng yêu hít phải mùi hương nồng nàn nên không thể vận dụng chút sức lực nào, chỉ như mèo con cào người, khiến người ta cảm thấy đáng yêu vô cùng.

Khi quần lót của thiếu niên rơi xuống đất, Liễu Khuê Dao không chút do dự đưa ngón tay vào nơi riêng tư của cậu. Người dưới thân gã bỗng run lên dữ dội, tiếng nước nhớp nháp vang lên giữa hai chân thiếu niên. Động tác của Liễu Khuê Dao khựng lại, gã rút tay ra, trầm tư nhìn chất lỏng trong suốt trên tay rồi đưa lên mũi ngửi.

Vừa ngọt vừa nồng, mới ngửi một chút mà gã đã cương cứng luôn rồi.

Liễu Khuê Dao liếm ngón tay, yết hầu nhấp nhô lên xuống, đôi mắt hồ ly xinh đẹp của gã híp lại: “Đúng là Kính Tửu có thứ mà chỉ nữ nhân mới có, nước chỗ đó cũng ngọt thật nha.”

Gã liếm môi, khẽ áp môi lên vành tai đỏ ửng của thiếu niên, thì thầm những lời vừa tục tĩu vừa vô cùng bỉ ổi: “Muốn đưa gậy lớn vào chịch lỗ dâm của Kính Tửu quá… thế có được không?”

“… Cút, dám đưa vào… ta… ta giết ngươi…”

Cơ thể nóng rát, đầu óc choáng váng khiến Diệp Kính Tửu nói năng lắp bắp. Cậu kẹp chặt hai chân, cảm nhận được chất lỏng nhớp nháp giữa hai chân mình. Dịch thể từ âm hộ theo bắp đùi chảy xuống, chỉ thấy thân thể mình thật đáng ghét.

Tại sao chứ? Bị kẻ muốn giết mình sờ mó nhưng lại có khoái cảm không nên có?

Sao lại thế này?

Lại một lần nữa biến thứ cậu ghê tởm thành khoái cảm gấp trăm lần trả lại cho cậu?

Hình như cậu đúng là kỹ nữ như lời Liễu Khuê Dao nói, chỉ thích dương vật của nam nhân.

“Kính Tửu thích đại sư huynh của Kính Tửu, sao lại còn ân ái với nam nhân khác? Kính Tửu có thật sự thích không?”

“Rõ ràng lúc nãy còn muốn lén ăn dương vật của thúc thúc như một kỹ nữ dâm đãng và đê hèn mà.”

“Hay… Kính Tửu vốn dĩ đã là kỹ nữ?”

“Dù có thích đến mấy cũng không nhịn được mà lên giường và ăn dương vật của một nam nhân khác?”

Lần trước cậu đã trả lời thế nào nhỉ?

Khóc lóc nói mình không phải kỹ nữ, sau đó tâm trí không ổn định bị Liễu Khuê Dao dễ dàng bác bỏ, sỉ nhục như một dâm phụ.

Lần này sẽ không như vậy.

Lần này sẽ không như vậy nữa.

Cậu không phải kỹ nữ.

“Kính Tửu muốn giết ta hả? Nhưng rõ ràng Kính Tửu rất thích… ngón tay của ta mà.”

Liễu Khuê Dao mỉm cười, gã xốc vạt áo thiếu niên lên, cầm quần áo chồng lên trên chiếc eo nhỏ nhắn của cậu.

Đập vào mắt là một mảng trắng xóa làm rung động lòng người.

Da của bất kỳ cơ thể song tính mang thể chất lô đỉnh nào cũng đều trắng thế này à? Trắng hồng, làn da như muốn chảy ra nước nếu bóp mạnh. Cặp mông tròn trịa như quả đào mọng nước, còn vô cùng đàn hồi; chỉ cần vỗ nhẹ là phần thịt trắng nõn đã đung đưa lay động đến tận lòng Liễu Khuê Dao. Gã tách mông cậu ra, ngay cả lỗ hậu và âm hộ cũng có màu hồng nhạt, cái mông mập mạp không một sợi lông sạch sẽ, tinh khiết; chỉ nhìn thôi mà Liễu Khuê Dao đã có cảm giác hoang đường, còn có ảo giác rằng mình đang làm ô uế một vị thần linh.

Nhưng đúng là gã đang làm ô uế thần linh của chính mình.

Liễu Khuê Dao liếm môi, dễ dàng đè lưng thiếu niên đang cố gắng chống lên xuống: “Chẳng phải Tiểu Tửu muốn hẹn hò với ta sao? Không thể đổi ý đâu đấy.”

“Không phải… không phải như vậy…”

Ít nhất, ít nhất cũng không phải trong tình huống không thể phản kháng như thế này.

“Suỵt ——”

Liễu Khuê Dao híp mắt, chậm rãi tháo dây lưng của mình. Dây lưng màu đen rơi xuống phần eo trắng nõn của thiếu niên, tạo nên cảm giác tương phản mạnh mẽ.

Điều đó cũng kích thích dục vọng hành hạ của Liễu Khuê Dao dần dâng lên.

Tuy vậy nhưng lúc này, hiển nhiên là Liễu Khuê Dao vẫn chưa hoàn toàn trở thành một lão hồ ly xảo trá, tàn nhẫn và độc ác của sau này. Dù bây giờ gã đủ tàn bạo, điên cuồng và say mê giết chóc nhưng thiếu niên ấy vẫn chưa trưởng thành; đối mặt với người mình thương đang động trong kỳ dục, gã vẫn có chút trìu mến không nói nên lời. Thậm chí, Liễu Khuê Dao còn cảm thấy hơi căng thẳng dù gã không hiểu sự căng thẳng này từ đâu đến và tại sao gã lại có nó.

Liễu Khuê Dao nhìn thân thể hoàn mỹ không tì vết của thiếu niên, biết đây là một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo và mong manh. Dù gã có dục vọng nghiền nát nhưng lại càng muốn thưởng thức từng chút một tác phẩm nghệ thuật được bày ra vì gã này.

Liễu Khuê Dao cảm thấy kích động. Gã liếm đôi môi khô khốc của mình, trái tim đập mạnh đến cùng cực. Khuôn mặt gã mang đặc điểm rõ ràng của dị tộc, đường nét khuôn mặt sắc sảo, sống mũi cao thẳng, đôi mắt sâu hun hút.

Từ dung nhan tuấn tú và cao quý này, đa số người sẽ tưởng Liễu Khuê Dao là một quý tộc dị tộc; khó có ai đoán được gã chỉ là tạp chủng hỗn huyết do một kỹ nữ trong khu ổ chuột sinh ra. Dung nhan hoàn mỹ ấy khiến Liễu Khuê Dao nhìn có vẻ lạnh lùng nhưng khi nó kết hợp với ánh mắt chứa nụ cười như hồ ly trời sinh, mọi thứ lại khiến gã thêm phần bí ẩn, lại có vẻ dễ gần.

Thân hình Liễu Khuê Dao cũng cao lớn, cường tráng hơn tu sĩ bình thường; vai rộng eo thon, cả cánh tay lẫn bờ lưng đều nổi rõ đường nét cơ bắp săn chắc cộng thêm cơ bụng với đường nhân ngư và làn da mật ong, thiếu niên dị tộc toát ra loại khí chất nam tính khiến người ta mặt đỏ tim đập.

Vì thế, dù chưa thành niên, đời sống tình dục của Liễu Khuê Dao cũng không thiếu thốn chút nào. Gã đào hoa lạ thường, người ái mộ gã nhiều vô số. Nhưng cuộc sống tình dục dâm loạn ấy đã chấm dứt khi Liễu Khuê Dao gặp được Diệp Kính Tửu, kéo dài mãi cho đến tận đêm nay.

Giờ đây, khi hai người ở trong cảnh xuân này, Liễu Khuê Dao còn cảm thấy hưng phấn hơn rất nhiều so với những gì gã biểu hiện ra.

Dương vật to lớn đã cương cứng đến mức đau đớn, quy đầu sung mãn bóng loáng không dính chút nước. Liễu Khuê Dao cầm dương vật to bự của mình lên, đặt vào khe mông rồi bắt đầu cọ xát làm vùng nhạy cảm đã ướt sũng nước của thiếu niên. Gã vặn eo, dương vật ma sát mạnh bạo vào lỗ nhỏ của cậu, cổ họng cũng phát ra một tiếng thở dài đầy thỏa mãn: “Bây giờ ta muốn khen Kính Tửu, Kính Tửu phải nghe kỹ lời ta nói đó nha.”

“Âm đạo của Kính Tửu thật là mềm mại, nó như miếng đậu phụ ấy, chỉ cần cọ xát một chút là nước dâm từ âm hộ đã chảy ra đầy dương vật rồi.”

“Mông vừa trắng vừa hồng, cứ đung đưa liên tục không ngừng, chạm vào chỉ thấy mềm mại đến không tưởng.”

“Eo Kính Tửu nhỏ thật đấy. Sao lại nhỏ đến thế này được nhỉ? Là để nam nhân dễ dàng ôm trọn à? Nếu ta mạnh tay quá làm Kính Tửu bị đau eo thì sao? Ha ha… không sao đâu nhé, ta sẽ chăm sóc Kính Tửu mà.”

“Bên dưới Kính Tửu vừa nóng vừa ẩm ướt… đã có cảm giác gì chưa? Có muốn… bị chim bự chịch không? Ta sẽ đâm vào âm hộ của Kính Tửu, dùng dương vật to lớn này kéo phần bên trong của cái lỗ dâm này căng lên, sau đó ta sẽ nhắm trúng điểm G, chịch Kính Tửu đến khi ngươi đạt cực khoái và bắn đầy nước; làm đến khi nào Kính Tửu khóc lóc cầu xin ta bắn vào trong… được không? Kính Tửu?”

Liễu Khuê Dao cười khẽ, gã nói những lời tục tĩu và thô lỗ ấy mà chẳng thấy xấu hổ chút nào, còn chà mạnh dương vật đang nổi gân xanh dữ tợn kia vào lỗ nhỏ mềm mại của thiếu niên. Cái lỗ ấy vô cùng mềm mại, khi chim bự xuyên qua môi âm hộ đỏ mọng, cửa mình chật hẹp ngay lập tức chảy nước dâm giúp dương vật dễ dàng ma sát hơn. Chỉ trong chốc lát, lỗ nhỏ đã bị chịch đến mức nổi đầy bọt, âm vật ẩn trong môi thịt sưng lên, tròn trịa và đỏ thắm. Giờ đây, nó bị quy đầu nghiền ép nên lại càng đỏ hơn và cương cứng, kích thích đến mức lỗ nhỏ không ngừng rỉ nước.

“Ưm… cút… cút đi! Ưm…”

Hô hấp của thiếu niên trở nên hỗn loạn vì gã, thỉnh thoảng bị làm mạnh quá còn khiến cho hô hấp thiếu niên run lên; điều này càng kích thích Liễu Khuê Dao hơn. Gã cúi xuống hôn vào eo Diệp Kính Tửu, hơi thở nóng rực phả vào làn da trắng nõn của thiếu niên. Gã không chút thương tiếc dùng răng nanh của mình cắn xé gáy thiếu niên, đến khi da thịt nơi ấy sưng đỏ và chảy máu, tiếng rên rỉ đau đớn của thiếu niên khiến Liễu Khuê Dao cười đầy khoái trá.

“Khốn kiếp, mau buông ta ra!” Thiếu niên liên tục ra sức giãy giụa dưới thân gã. Liễu Khuê Dao nhìn xuống, thấy Diệp Kính Tửu dùng sức cong lưng lên, xương quai xanh tinh tế nhô ra, cố gắng thoát khỏi sự trói buộc. Nhưng sức lực yếu ớt ấy không có tác dụng, thiếu niên vẫn bị gã đè chặt dưới thân. Trên chiếc bàn đơn sơ, thân thể cậu không ngừng lắc lư theo sự đưa đẩy của Liễu Khuê Dao.

Diệp Kính Tửu thấp hơn gã nhiều. Khi Liễu Khuê Dao cọ xát dương vật vào âm hộ của cậu, thiếu niên như dây cung căng chặt trên không trung, thân thể nhỏ bé yếu ớt bị nâng lên, dần dần chỉ còn mũi chân chạm được xuống đất đầy miễn cưỡng. Nước dâm chảy dọc theo đôi chân trắng nõn xinh đẹp trông vô cùng sắc tình và đẹp đẽ.

“Sao Kính Tửu lại đẹp thế nhỉ?”

Liễu Khuê Dao thì thầm khen ngợi, đáy mắt xanh biếc phản chiếu thân thể hoàn mỹ không tì vết của thiếu niên. Gã đưa tay, từ phía sau nâng cằm cậu lên, cần cổ thiên nga thanh tú cùng với yết hầu tinh xảo của thiếu niên hiện ra trước mắt gã như con thiên nga rơi vào tuyệt cảnh sắp chết, điều này khiến dục vọng của Liễu Khuê Dao càng bị kích thích mạnh hơn.

Gã híp mắt, từ tốn ma sát âm đạo đầy đặn của thiếu niên. Khi quy đầu đầy đặn và bóng loáng cọ xát vào miệng huyệt ướt át, nó tạo ra tiếng nước nhỏ: “Thật ra ta đã muốn nói từ lâu rồi. Đêm đó, lúc gặp Kính Tửu ở thành Phù Tri, ta đã bị vẻ đẹp của Kính Tửu mê hoặc ngay từ ánh mắt đầu tiên; nhờ thế nên ta mới biết hóa ra việc vừa gặp đã yêu thật sự tồn tại. Nhưng hình như đêm đó Kính Tửu rất sợ ta thì phải? Rõ ràng tu vi của ngươi cao hơn ta rất nhiều… sao Kính Tửu lại sợ ta?”

Nói xong, Liễu Khuê Dao nhìn cậu đầy mong chờ, hy vọng thiếu niên sẽ cho gã một câu trả lời thỏa đáng. Nhưng Diệp Kính Tửu chỉ cố gắng giãy giụa muốn trốn thoát, cái cằm trắng nõn của cậu đã đỏ lên nhưng vẫn không thể thoát khỏi tay gã.

Diệp Kính Tửu lạnh lùng liếc mắt nhìn Liễu Khuê Dao. Nửa khuôn mặt hoàn mỹ bị gã cưỡng ép xoay lại, đôi mắt hạnh tròn xoe đỏ lên nhưng không rơi một giọt nước mắt nào. Đôi mắt đen láy ấy chỉ thể hiện sự chán ghét với gã: “Chết đi, đồ tạp chủng.”

“… Ha ha, tạp chủng… nhiều người đã gọi ta như thế, Kính Tửu cũng nghĩ vậy à?”

Liễu Khuê Dao híp mắt lại, đôi mắt xanh biếc vẫn mang theo ý cười: “Không sao, Kính Tửu cứ tùy ý gọi ta thế nào cũng được, ta thích tất. Nhưng mà…”

“Ta chợt nhớ ra là chuyện xưa của a nương vẫn chưa kể hết. Kính Tửu, ta kể tiếp cho ngươi nghe luôn này, ngươi phải nghe kỹ đấy nhé.”

Vừa dứt lời, gần như không có bất kỳ màn dạo đầu nào, Liễu Khuê Dao thô bạo xuyên thủng thân thể Diệp Kính Tửu.

“Ách…”

Dường như không nghe thấy tiếng rên rỉ đau đớn của thiếu niên, gương mặt Liễu Khuê Dao đỏ bừng, mắt hưng phấn híp lại thành một đường thẳng. Gã có thể cảm nhận được âm hộ nóng ẩm của thiếu niên đang siết chặt lấy dương vật mình, âm đạo vô cùng chật hẹp. Lỗ nhỏ dâm đãng này không quan tâm chủ nhân có phản kháng hay không, cho dù là dương vật của ai, chỉ cần lấp đầy được sự trống rỗng bên trong thì nó đều sẽ nhiệt tình bao bọc lấy gậy thịt to lớn, mút mát liên tục như dâm phụ.

“Ưm… sao Kính Tửu lại chật thế nhỉ? Ta còn tưởng ngươi đã bị những kẻ khác chơi đến lỏng rồi cơ. Tuyệt quá, âm hộ của Kính Tửu kẹp chặt làm ta thấy sướng quá.”

Cơn cực khoái khiến hơi thở của Liễu Khuê Dao trở nên nặng nề. Trong khoảnh khắc chết người này, gã hung hăng vặn eo, dương vật tím xanh dữ tợn liên tục vào ra khiến âm hộ mềm mại nóng ẩm bắn nước tung tóe chỉ trong nháy mắt. Giọng Liễu Khuê Dao khàn đặc, trầm thấp đầy nguy hiểm: “Vậy ta sẽ vừa chịch âm hộ của Kính Tửu vừa kể chuyện xưa cho Kính Tửu nghe nhé.”

… Đau.

Tên chó chết Liễu Khuê Dao này, đúng là gã trời sinh để bị đâm ngàn đao mà.

Ngón tay Diệp Kính Tửu gồng đến trắng bệch, khóe móng tay rướm máu vì bị rách do kéo căng. Nhưng so với nỗi đau như bị xé làm đôi ở nửa thân dưới thì những thứ đó chẳng đáng để kể đến.

Thậm chí tên khốn kiếp này còn chẳng thèm làm màn dạo đầu, cự vật thô bạo đâm vào âm hộ, không cho cơ thể của Diệp Kính Tửu có bất kỳ thời gian nào để thích ứng. Thứ đồ dơ bẩn kia cực kỳ lớn, cả chiều dài lẫn chiều rộng đều kinh người. Khi đột ngột đâm vào, nó ngay lập tức làm căng rộng đường đi chật hẹp, lỗ nhỏ bị căng đến mức tối đa, khó khăn lắm mới chứa được vật thể khổng lồ dữ tợn đó. Khi chim bự đâm đến tận đáy thì nó nhanh chóng và hung hăng đâm tới tấp, khuấy đảo thịt mềm bên trong đến mức sưng đỏ. Nếu không phải thân thể của Diệp Kính Tửu khác với người bình thường thì chỉ sợ trong vài hơi thở, cậu đã bị phế bỏ nửa cái mạng rồi.

Nhưng khi âm hộ trống rỗng được lấp đầy, nỗi đau dữ dội ấy đã nhanh chóng chuyển thành khoái cảm mãnh liệt ập đến não bộ Diệp Kính Tửu, làm ý thức cậu trở nên mơ hồ. Nước dâm ướt át dính nhớp tuôn ra từ trong âm hộ, phát ra tiếng lép nhép khi bị dương vật đâm vào. Lực xung kích mãnh liệt khiến Diệp Kính Tửu không chịu nổi phải cong đầu gối. Vào giờ phút này, mũi chân của cậu vốn đặt trên mặt đất đã mất hết khí lực hoàn toàn. Cậu bị Liễu Khuê Dao ở phía sau đẩy mạnh lên không trung, thân thể vô lực đung đưa giữa không trung.

“A…”

Ngay cả bản thân Diệp Kính Tửu cũng không hay biết, cổ họng cậu phát ra một tiếng rên rỉ đầy thỏa mãn.

Diệp Kính Tửu chỉ cảm thấy trời đất trước mắt trở nên hỗn loạn, thân thể dâm đãng vô cùng bị dương vật thô to kia hung hăng đâm chọc, giữa hai chân tí tách chảy xuống nước dâm, khoái cảm điên cuồng khiến đầu óc cậu rơi vào mê muội.

Trong lúc điên đảo ấy, Liễu Khuê Dao nghiêng đầu liếm láp gáy và vành tai Diệp Kính Tửu. Hơi thở nóng rực liên tục phả vào tai cậu, gã kể cho cậu nghe câu chuyện không ai thèm quan tâm: “Kỹ nữ như a nương ta đã là loại hàng hoa tàn ít bướm rồi. So với Kính Tửu lại càng là một trời một vực. Có một đêm, bà ấy khóc lóc thảm thiết muốn ta chết vì bà ấy đã lỏng đến mức không thể kẹp chặt dương vật của nam nhân, bị khách hàng chê bai, không kiếm được đồng nào.”

“A… buông, buông ra… ưm ——”

Liễu Khuê Dao hung hăng thúc mạnh về phía trước, thắt lưng gã tàn bạo va chạm vào điểm nhạy cảm nằm sâu trong tử cung. Chỉ một cú thúc mạnh, thiếu niên ban nãy còn mạnh miệng ngay lập tức nghẹn ngào không nói nên lời; nơi sâu thẳm trong âm hộ phun dòng nước ấm áp lên gậy thịt của Liễu Khuê Dao, thịt non nơi đó đang siết chặt lấy dương vật gã.

“Kính Tửu cảm thấy sướng lắm à? Mấy ngày trước ngươi còn đang ân ái triền miên với tên phế vật của phái Tiêu Dao mà, nó khiến ta thấy đố kỵ lắm luôn đó.”

Đầu lưỡi nóng ẩm của Liễu Khuê Dao liếm láp vành tai trắng nõn của thiếu niên, chỉ hơi dùng sức đã để lại một vòng răng cắn rướm máu trên đó: “Những kẻ sở hữu cơ thể song tính mang thể chất lô đỉnh đúng là đồ dâm đãng, làm tình với ai cũng sướng như nhau.”

Gã cười một tiếng đầy quái dị, chẳng mấy chốc đã quay trở lại đề tài vừa nãy. Giọng nói của Liễu Khuê Dao vừa từ tính vừa trầm thấp: “Nhưng Kính Tửu cho rằng đây là lỗi của ta à? Ta cũng không muốn sinh ra như thế mà, dù nơi đó có lỏng lẻo một chút, đến cuối cùng lại trở thành đồ bỏ đi cũng là do a nương gieo gió gặt bão thôi. Bà ấy là một kẻ nghiện tình dục, sớm muộn gì cũng có ngày này, cần gì phải đổ hết tội lỗi lên đầu ta chứ?”

“Ừm… nói lan man mất rồi. Tóm lại, ta muốn kể cho Kính Tửu nghe về cái đêm mà a nương chết… Thực ra bà ấy không nên chết sớm như vậy đâu, có chết cũng phải là do ta giết chứ. Nhưng mọi chuyện lại diễn ra quá đột ngột. Đêm hôm ấy là một đêm mưa, có người đến gõ cửa, ta ra mở cửa thì chỉ thấy một lão già mặc áo đen giống như xác khô bước vào, nói muốn nữ nhân, sẽ trả rất nhiều tiền.”

Bên tai, Liễu Khuê Dao vẫn tiếp tục nói chuyện.

A… chết tiệt…

Tại sao thân thể lại không còn chút sức lực nào vậy? Không được…

Đầu óc hỗn loạn nên Diệp Kính Tửu hoàn toàn không nghe được lời Liễu Khuê Dao nói. Cậu cắn mạnh vào môi mình, muốn dựa vào cơn đau này để đầu óc mình tỉnh táo lại. Nhưng dương vật của Liễu Khuê Dao vẫn hung hăng chịch vào âm hộ cậu, chín sâu một nông, liên tục đâm mạnh vào khối thịt non nhạy cảm nằm sâu trong tử cung. Khoái cảm mãnh liệt ập đến khiến cậu thở không ra hơi, nước dâm mất khống chế bắn tung tóe lên trên dương vật.

Cậu cúi đầu, khóe mắt khó khăn liếc nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy huân hương bị mình ném xuống đất lúc nãy đang cháy rất nhanh, giờ chỉ còn lại chút hương tàn. Chờ huân hương này cháy hết, dù dục vọng khó tan, linh lực bị phong ấn cũng sẽ khôi phục lại, cậu có thể cho Liễu Khuê Dao một đòn chí mạng.

Chú sinh tử lúc đầu bảo vệ tính mạng gã đã mất đi hiệu lực trong cuộc ân ái mãnh liệt của hai người bọn họ. Trói buộc của thiên đạo biến mất, khế ước đã hoàn thành. Sau đó, dù cho cậu có giết chết Liễu Khuê Dao hay không thì thiên đạo cũng không còn can thiệp nữa.

Đúng rồi, chỉ cần nhẫn nhịn thêm một chút…

Chỉ cần chịu đựng thêm xíu nữa thôi…

Liễu Khuê Dao không phát hiện ra việc huân hương sắp tàn hết. Trong cơn hưng phấn tột độ, gã như đắm chìm vào một trạng thái điên cuồng nào đó. Nếu là lúc trước thì Liễu Khuê Dao đã dùng việc giết người vô độ để phát tiết loại hưng phấn này rồi. Nhưng trong cuộc ân ái bây giờ, gã chỉ có thể càng điên cuồng, càng mãnh liệt chịch thân thể thiếu niên để giải tỏa dục vọng cuồng nhiệt.

Dương vật của Liễu Khuê Dao phồng lên, gần như khắc vào âm hộ thiếu niên. Phần thân thô to lấp đầy con đường bên trong không còn khe hở, ngay cả nước dâm mà âm hộ phun ra cũng bị nó chặn lại. Bướm nhỏ màu hồng bị kéo căng đến mức biến thành màu trắng bệch, phát ra tiếng xé rách khi đến cực hạn không thể chịu nổi. Cổ họng của thiếu niên vì sự va chạm mãnh liệt của gã mà bị ép phát ra tiếng rên rỉ nghẹn ngào, toàn thân cũng tỏa ra mùi sữa nồng nàn. Trên người đổ mồ hôi đầm đìa, dục vọng mãnh liệt khiến Liễu Khuê Dao hoàn toàn mất đi lý trí.

Cơ bắp trên lưng gã hiện lên đường cong uyển chuyển, làn da màu mật áp sát làn da trắng nõn, thể hiện một loại rung động trước vẻ đẹp hoàn mỹ. Lúc này, Liễu Khuê Dao tượng trưng cho sức mạnh và vẻ đẹp, còn thiếu niên dưới thân đang chịu đựng những cú thúc đầy mạnh bạo của gã. Cậu là vị thần linh thánh khiết mà gã phải dùng thủ đoạn bỉ ổi mới có thể chiếm được.

Gã đang làm ô uế…

Không, gã đang chiếm hữu thần linh của mình.

Từng chút từng chút một lấp đầy thân thể nhỏ nhắn trắng nõn của thần linh, mái tóc đen dài như thác nước tung bay, lay động theo từng cú thúc mạnh bạo của gã. Liễu Khuê Dao thô bạo xé rách áo bào xanh nhạt của thiếu niên, mảnh vải bị xé rơi xuống bàn, không thể tiếp tục che giấu tấm lưng trắng như tuyết đầy quyến rũ. Gã nuốt nước bọt, thở hổn hển, trên mặt nở nụ cười điên cuồng. Liễu Khuê Dao thô bạo túm lấy mái tóc đen của thiếu niên, thấy Diệp Kính Tửu bị ép thẳng người, hai bầu vú trắng nõn và nhũ hoa hồng nhạt lộ ra ngoài đung đưa trong không khí.

Đẹp quá…

Thật sự gã rất muốn xé nát thân thể hoàn mỹ này, gã muốn nhìn thấy Kính Tửu như con búp bê vải rách bị chơi hỏng, ánh mắt mất đi thần thái.

Giống như…

Giống như gã đã từng làm lúc trước.

… Lúc trước?

Mắt của Liễu Khuê Dao đột nhiên lóe lên, gã quay đầu, cảm giác kỳ lạ đó nhanh chóng biến mất. Gã tập trung tinh thần, lại đắm chìm vào cuộc ân ái, tiếp tục kể câu chuyện cũ vô cùng sắc tình trong đêm mưa kia: “A nương thấy tiền thì ngay lập tức sáng mắt lên, dù ta cảm thấy lão già đó nguy hiểm nhưng ta vẫn để bà ấy tiếp khách. Ta định chuẩn bị xong đồ đạc thì đi, ấy thế mà ta còn chưa kịp đi đã nghe thấy a nương đột nhiên hét lên vô cùng thảm thiết. Khi ta quay lại thì đã thấy lão già đó đè bà ấy xuống ép chịch, còn cúi đầu gặm cổ bà ấy. A nương dùng sức đẩy lão, liên tục lắc đầu kêu cứu, muốn ta mau chóng giết chết lão già đó.”

Mặc dù huân hương đáng giá ngàn vàng sắp tàn nhưng Liễu Khuê Dao đang đắm chìm trong dục vọng và khoái cảm lại không hề hay biết: “Lúc đó ta rất nghe lời a nương nhưng không biết tại sao, vài giây trước lão già đó vẫn còn là một cái xác khô, dưới làn da nhăn nheo như có vô số con sâu bò lúc nhúc lại có sự biến đổi, dần dần trở nên hồng hào. A nương sợ hãi đến cùng cực, liên tục thét chói tai, thét chói tai… Đêm đó bà ấy thật sự rất ồn ào. Ta cầm dao định chém vào cổ lão già đó nhưng lão… không, khi lão quay đầu lại thì đã là gương mặt của một người đàn ông trung niên rồi. Ông ta chỉ cần dùng một chưởng đã có thể đánh ta bay đến trước tủ. Ta phun ra một ngụm máu lớn, khi cúi đầu xuống còn nhìn thấy có cả thịt vụn lẫn trong vũng máu. A nương vẫn còn thét chói tai, ta cảm thấy rất bực mình, nam nhân đó cũng bực bội, ta định giết chết lão ta nhưng ta không còn động đậy được nữa, ta chỉ có thể nhìn…”

“Rầm ——”

Thế cục đảo ngược trong nháy mắt, bàn gỗ bị đập nát. Liễu Khuê Dao dời mắt, chưa kịp phản ứng đã bị một chưởng của thiếu niên đánh mạnh xuống đất, sàn nhà yếu ớt ngay lập tức sụt xuống một cái hố lớn.

Nữ nhân ở tầng dưới bị tiếng động lớn đánh thức. Bà ta vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy máu nhỏ xuống từ trên trần nhà, cùng rơi xuống sàn nhà là những mảnh đất vụn. Bà ta ngay lập tức hét lên đầy giận dữ: “Tên chó đẻ trên lầu kia! Hơn nửa đêm rồi còn làm loạn cái gì đấy hả, đền tiền cho bà đây ngay!”

Tầng trên không có ai nghe thấy tiếng tố cáo của bà ta.

Liễu Khuê Dao liếm môi, trước ngực và sau lưng truyền đến cơn đau rát, mảnh gỗ vụn đang đâm xuyên qua eo gã. Liễu Khuê Dao chống tay xuống đất định đứng dậy thì bị Diệp Kính Tửu một cước đá trở lại. Cậu không động đậy, chỉ cúi người giẫm mạnh lên vết thương của gã, dường như cậu không thể ra tay giết chết gã.

Giày của thiếu niên không biết đã rơi ở đâu trong cuộc ân ái mãnh liệt, mu bàn chân xinh đẹp với những đường gân xanh nhạt kia đang giẫm lên eo khiến dương vật vốn cương cứng của Liễu Khuê Dao lắc lư qua lại. Gã nhìn bàn chân cậu, trên cặp đùi trắng nõn dính đầy vết nước, cửa mình dâm đãng vẫn chưa khép lại, môi âm hộ vô lực dán vào cửa huyệt, thịt non bên trong run rẩy, dâm dịch trong suốt cũng đang chảy ra.

Nhìn lên trên, không biết từ bao giờ mà dương vật thanh tú của thiếu niên đã bị gã chịch cho bắn ra một lần; tinh dịch trắng phau bắn lên bụng phẳng, tinh dịch từ quy đầu cũng đang nhỏ xuống dưới, trông vô cùng dâm đãng. Đầu vú của thiếu niên đã sưng lên thành hai quả cầu sữa, hai đầu vú tròn trịa, trắng nõn phập phồng mạnh mẽ, ánh mắt thiếu niên lạnh lùng như muốn giết người.

Ừm… hình như cậu thật sự muốn giết gã thì phải?

“Kính Tửu muốn giết chết ta à?”

Liễu Khuê Dao cười khẽ. Gã nhìn chằm chằm vào Diệp Kính Tửu, không quan tâm đến vết thương vẫn đang chảy máu, chỉ nhanh chóng vuốt ve dương vật bự dữ tợn của mình, giọng nói khàn khàn: “Trước khi giết ta, chúng ta có nên tiếp tục cuộc ân ái chưa kết thúc này không?”

Chỉ vuốt ve thôi thì khó mang lại khoái cảm cho Liễu Khuê Dao đang hưởng thụ cơn sướng cực hạn. Dương vật gã ướt đẫm, phía trên dính đầy nước dâm từ âm hộ thiếu niên phun ra. Liễu Khuê Dao cụp mắt, ngón tay vuốt ve đôi chân trắng nõn của thiếu niên, yết hầu không ngừng chuyển động: “Kính Tửu cũng chưa thỏa mãn đúng không? Chẳng lẽ ngươi không muốn bị chịch đến lúc đạt cực khoái, thậm chí bị làm đến mức tiểu ra quần à… Giống như ngươi và tên kia đã làm ý. Ta sẽ bắn tinh dịch vào tử cung của Kính Tửu, lấp đầy bên trong… hít ——”

Vết thương bị người thương dùng mũi chân nghiền mạnh làm chảy máu, không biết là đau đớn nhiều hơn hay ngọt ngào nhiều hơn, tóm lại trên mặt Liễu Khuê Dao đầy vẻ hưng phấn. Trong mắt gã không hề có sự sợ hãi đối với cái chết, ngược lại, gã chỉ bình tĩnh quan sát trạng thái của cậu rồi kéo chân thiếu niên lại, ôm Diệp Kính Tửu còn chưa kịp phản ứng vào lòng.

Ngay sau đó, Liễu Khuê Dao tách cặp mông mềm mại tròn trịa của thiếu niên ra, đâm dương vật bự đang cứng đến phát đau vào lỗ nhỏ ấm áp, ướt át và chặt chẽ, xuyên qua tử cung trước đó đã bị đâm đến bủn rủn, đụng vào thành tử cung, toàn bộ quá trình đều vô cùng liền mạch.

Liễu Khuê Dao và thiếu niên đưa mắt nhìn nhau. Gã liếm môi, cong eo, vành đầu nấm bị tử cung kẹp chặt. Liễu Khuê Dao mạnh mẽ thúc vào khiến phần bụng dưới phẳng lì và trắng nõn của thiếu niên phồng lên. Chỉ thấy ánh mắt của cậu chìm vào hoang mang, hai gò má ửng sắc hồng, bụng dưới đột nhiên co giật một cái rồi Diệp Kính Tửu đạt đến khoái cảm tột cùng.

Liễu Khuê Dao cười khẽ, giọng điệu trêu tức mà mập mờ: “Bị dương vật chịch đến mức lên đỉnh rồi à? Ngươi vẫn chưa hoàn toàn hồi phục đúng không?”

Thế nên mới có chuyện cậu có thể đánh bay gã trong chớp mắt vào khoảnh khắc linh lực tăng vọt, nhưng một giây sau lại chỉ có thể dùng chân giẫm lên người gã, không còn bất kỳ hành động nào khác.

Thiếu niên giãy giụa trong cơn khoái cảm, phát ra tiếng rên rỉ mơ hồ từ những cú thúc mạnh mẽ của Liễu Khuê Dao, mặc cho gã chịch bụng dưới bằng phẳng đến mềm nhũn, vẽ ra hình dạng dương vật trên đó. Thành tử cung mềm mại và nóng bỏng hoàn toàn bao bọc lấy gậy thịt, bị nó làm cho co rút kịch liệt. Miệng tử cung bị kéo dãn đến tận cùng nhưng lại bị đâm sâu vào trong mỗi lần người kia thúc mạnh.

Tiếng nước “òng ọc” cùng tiếng va chạm “bạch bạch” của da thịt vang vọng, nữ nhân dưới lầu nghe thấy vậy thì mắng một câu “bọn chó chết” rồi định lên làm phiền, nhưng lại nhanh chóng biến mất không còn tăm hơi.

“…”

Không được, không thể tiếp tục như vậy…

Nhất định phải giết gã…

Giết tên chó chết này…

Diệp Kính Tửu thở hổn hển, cố gắng ngưng tụ linh lực hỗn loạn nhưng mỗi cú thúc mãnh liệt của Liễu Khuê Dao lại phá tan mọi nỗ lực của cậu. Khoái cảm mãnh liệt và sự thỏa mãn khiến thân thể cậu tỏ ra vô cùng nhiệt tình, không ngừng tiết ra dịch thể hưởng ứng những cú thúc của nam nhân. Cậu gắng sức nuốt mấy ngụm nước bọt, hai tay run rẩy đặt lên cổ Liễu Khuê Dao, siết chặt lại.

Yết hầu bị bàn tay trắng nõn thon dài bóp chặt, con ngươi Liễu Khuê Dao co lại, cảm nhận được sự nghẹt thở ập đến. Gã liếc mắt nhìn gương mặt thiếu niên, chỉ thấy đôi mắt vốn thuần khiết của cậu đã đỏ ngầu, cánh tay gồng đến nỗi run rẩy, dường như đang dùng hết sức lực muốn tước đoạt mạng gã.

Còn gã… lại muốn được như vậy.

“Đúng… khụ, đúng… ha ha, như vậy… như bây giờ khụ… Kính Tửu…”

Liễu Khuê Dao không ngăn cản thiếu niên. Gã siết chặt eo cậu, trong cảm giác nghẹt thở dần trở nên mãnh liệt, gã càng thúc mạnh hơn vào thân thể của thiếu niên: “Đêm đó cũng giống như vậy, lão ta, khụ… lão ta thấy, ồn quá, nên đã… bóp cổ a nương… khụ… cứ… cứ… bóp…”

Bóp đến khi a nương gã hoàn toàn bất động, tròng mắt trợn ngược, nhìn chằm chằm vào lão ta, không còn chút sức sống. Mũi và mắt chảy máu, dữ tợn đến đáng sợ. Khi nam nhân kia buông tay ra, gã chỉ thấy trên cổ a nương hằn đầy vết bầm tím, da thịt bên phải có dấu vết bị gặm cắn, giờ đây nó đã chuyển sang màu đen. Sau đó nam nhân nhìn gã một cái rồi lại vùi đầu gặm cắn, thứ đó của lão vẫn đang cắm trong người a nương, còn liên tục cử động.

Trong sự nghẹt thở chết chóc, Liễu Khuê Dao cảm thấy hưng phấn đến tột độ, thậm chí, cảm giác nghẹt thở sắp chết khiến mắt gã trợn ngược lên, phát ra tiếng rên rỉ. Liễu Khuê Dao thấy trong mắt thiếu niên phản chiếu nụ cười điên cuồng của mình, mà dương vật gã lại đạt đến cơn cực khoái trong sự nghẹt thở trí mạng này. Gậy thịt ngừng thúc mạnh, phần thân cứng rắn và nóng bỏng phồng lên đến tột cùng, còn không ngừng co giật, cuối cùng nó đã đạt cực khoái trong tử cung non mềm của thiếu niên, bắn ra tinh trùng. Tử cung của Diệp Kính Tửu cũng co giật vì bị tinh dịch nóng bỏng đó bắn vào. Gã thấy gương mặt tinh xảo của cậu ửng đỏ do sinh lý, chóp mũi toát mồ hôi, bất lực cảm nhận tử cung non nớt bị tinh dịch dơ bẩn của gã lấp đầy.

Nhưng tương phản với chuyện đó là ánh mắt của thiếu niên lại bình tĩnh đến lạ thường.

“… Ta không thể giết được ngươi, đúng không?”

Gã nghe thấy Diệp Kính Tửu cất tiếng hỏi, giọng nói trong trẻo của cậu giờ đây đã khàn đặc: “Cho dù là ở ảo cảnh này hay trong hiện thực, cho dù là ta hay sư tôn thì đều không giết được ngươi, đúng không?”

Ánh mắt của Liễu Khuê Dao thay đổi, gã nhìn thiếu niên, muốn nói nhưng lại cảm thấy cổ họng mình càng siết chặt. Vì vậy gã chỉ mỉm cười, nháy mắt với thiếu niên ở đối diện với vẻ thích ý.

Thế nên gã mới nói là chuyện chưa kể hết mà.

Dù lão già kia đã giết chết a nương của gã nhưng lão lại là người rất giữ lời. Trước khi rời đi, lão đã ném cho gã – lúc ấy đang hấp hối – một quyển bí pháp, bảo rằng đó là thù lao.

“Tu sĩ luyện công pháp vô danh này, mười người luyện thì mười người chết. Ài, lão đạo cũng sắp chết rồi. Tuy công pháp này là bàng môn tà đạo nhưng lại rất huyền diệu. Cả đời lão đạo si mê tìm kiếm đủ loại bí pháp, đã thấy qua không ít nhưng bí pháp vô danh này là thứ khó hiểu nhất, không ngờ cuối cùng ta lại chết vì quyển bí pháp này. Nếu như ngươi không chết thì đây coi như là thù lao của ngươi, muốn luyện thì luyện. Nhưng một người có linh căn vô dụng như ngươi thì chắc chắn cũng chỉ có con đường chết thôi.”

Lão già kia đi rồi, Liễu Khuê Dao cầm lấy thù lao rồi đi nhặt xác cho a nương bị chịch đến lòi cả ruột và tử cung. Gã mang thi thể của a nương đến một nghĩa trang đắt tiền, đào xác người khác ra, sử dụng chiêu râu ông nọ cắm cằm bà kia để cho a nương của mình có một phần mộ lớn, còn được người lạ tế bái và cúng đồ, khiến nương của mình chết rồi vẫn được sung sướng.

Gã tu luyện bí pháp, không ngờ phát hiện bí pháp mà lão già gọi là bàng môn tà đạo này lại vô cùng phù hợp với thân thể mình. Chỉ trong vài năm ngắn ngủi, Liễu Khuê Dao đã hiểu hết bí mật của bí pháp này, thậm chí còn đạt được sự bất tử; chỉ là thực lực bây giờ vẫn chưa đủ để gã nhanh chóng hồi sinh. Nếu bị Tiểu Tửu giết chết thì gã cần vài năm hoặc vài trăm năm để hồi phục, may mắn là không có di chứng nào, chỉ có tác dụng phụ là thời gian quá dài thôi.

À đúng rồi, bí pháp này còn một công dụng nhỏ nữa là khiến tinh thần người ta càng thêm điên cuồng và tàn bạo. Dù thế, đối với Liễu Khuê Dao mà nói thì đây không phải tác dụng phụ.

Chỉ là sự phát tiết của bản tính thôi.

Cổ họng bỗng được buông ra, Liễu Khuê Dao thấy thiếu niên cúi đầu, không biết trên cằm của cậu ngưng tụ mồ hôi hay nước mắt, cứ vậy mà rơi xuống đôi đồng tử màu xanh biếc của gã.

Một giọt, hai giọt rồi ba giọt…

Diệp Kính Tửu đang khóc.

Liễu Khuê Dao ngẩn ra, gã không chớp mắt, nước mắt rơi vào mắt gã rồi trượt xuống theo khóe mắt, chảy thành một dòng lệ, tựa như nước mắt của gã đang rơi.

Liễu Khuê Dao cứ như vậy mà nhìn thiếu niên chằm chằm, chỉ thấy cậu khom lưng cúi đầu, phát ra tiếng hít thở nặng nề.

“Liễu Khuê Dao, tất cả mọi thứ của ngươi đối với ta đều là rác rưởi, chỉ khiến ta thấy tởm đến nỗi muốn ói thôi.”

Một lúc lâu sau mới thấy Diệp Kính Tửu lên tiếng. Đầu cậu cúi rất thấp, mái tóc dài che khuất khuôn mặt, không ai có thể thấy được biểu cảm của cậu lúc này: “Liễu Khuê Dao, Liễu… thúc thúc, sẽ chẳng có ai chung tình với kẻ đã cưỡng hiếp mình đâu… ít nhất là ta thì không. Ta chỉ muốn ngươi chết đi, không muốn nhìn thấy ngươi, không muốn có bất kỳ mối liên quan nào với ngươi. Chỉ cần trông thấy khuôn mặt của ngươi, ngửi được mùi của ngươi là ta đã thấy buồn nôn và sợ hãi rồi.”

“… Nhưng nếu không giết chết được ngươi thì thôi vậy.”

“Ta từ bỏ.”

Diệp Kính Tửu chống lên eo của thiếu niên, loạng choạng đứng dậy. Cảm giác ê ẩm và sưng đau khi âm đạo rút khỏi dương vật tức khắc bị khuếch đại lên, sau đó là sự mệt mỏi đánh ập tới. Cậu lung lay đứng dậy, đùi vẫn đang run rẩy, âm đạo bị chịch đến lỏng lẻo chảy ra tinh dịch mà thiếu niên bắn vào tử cung; tinh dịch sền sệt có màu trắng đục chảy dọc xuống đùi, vài giọt rơi lên cơ bụng màu mật của Liễu Khuê Dao, bắn tung tóe thành hình giọt nước.

Cậu thu chân về, cúi đầu chỉnh sửa lại y phục lộn xộn của mình cho gọn gàng rồi rời khỏi Liễu Khuê Dao đang ngơ ngác, nhặt kiếm lên. Lúc mới bước đi, thân thể của cậu còn lảo đảo nhưng khi quần áo đã được chỉnh lại gọn gàng thì lúc bước đến cửa, dáng vẻ của Diệp Kính Tửu đã thẳng tắp như cũ.

Cậu không quay đầu, sự mệt mỏi và chán ghét khiến cậu không muốn nhìn mặt Liễu Khuê Dao thêm một chút nào nữa. Khi thấy mưa to ở ngoài cửa không biết đã rơi từ lúc nào, Diệp Kính Tửu mới chợt nhớ ra mình không mang theo ô của Hoa Bất Tiếu.

Sáng nay lúc cậu đi, Hoa Bất Tiếu còn cố ý dặn dò: “Thời tiết thay đổi nhanh, cho dù ngươi đi hẹn hò với gã nam nhân họ Yến kia thì cũng phải mang theo linh tán của ta.”

Diệp Kính Tửu đã từ chối, nhưng giờ thì cậu thấy hơi hối hận rồi.

“Liễu Khuê Dao, ta chỉ vô ý bước vào thế giới của ngươi, cũng không có chút hứng thú nào để… à, hẹn hò yêu đương với ngươi. Sau tối nay, ngươi là người chết đối với ta. Từ bây giờ trở đi, ta sẽ không để ngươi ảnh hưởng đến cảm xúc của mình nữa. Vậy nên…”

“Cút khỏi thế giới của ta đi, Liễu Khuê Dao.”

Cậu biến mất trong đêm mưa ồn ào.

——

“Ầm ầm ——”

Mưa to tầm tã.

Đi trong đêm mưa, máu khi giết người cũng bị rửa sạch sẽ.

“Ừm… người thứ mấy rồi nhỉ?”

Liễu Khuê Dao ngẩng đầu, xa xa sấm sét nổi lên ầm ầm, thi thoảng điện quang lóe lên chiếu sáng khuôn mặt bị mưa tạt ướt sũng của gã, đôi mắt thường ngày chứa đựng ý cười nay lại chẳng có chút cảm xúc nào.

Trong tay gã là đầu lâu vỡ nát của một nam nhân, đó chính là tên không biết sống chết hỏi Diệp Kính Tửu giá bao nhiêu lúc tối nay. Liễu Khuê Dao dùng đủ mọi thủ đoạn để tra tấn cho đến khi kẻ đó hoàn toàn gục ngã, sau đó gã mới chặt đầu để hả giận.

Hai tên rồi.

Còn một kẻ cuối cùng.

“Ngươi ở đâu…”

Liễu Khuê Dao thì thầm, bóng dáng gã nhanh như tàn ảnh, hối hả vọt tới vòng ngoài của Hoang Châu.

Đến khi mùi hương quen thuộc phả vào mũi, Liễu Khuê Dao dừng chân trước một căn nhà đất dính đầy bùn. Gã máy móc đảo mắt, chậm rãi bước về phía đó. Một bước, hai bước, mùi của sự sợ hãi đang tỏa ra từ trong nhà.

Liễu Khuê Dao đẩy cửa bước vào, bên trong trống rỗng, thế là gã đến trước chiếc rương nhỏ ở góc phòng, nhẹ nhàng gạt những đồ vật che đậy bên trên rồi mở nắp rương ra.

Trong rương, hai cái đầu nhỏ rúc vào nhau run sợ nhìn gã.

Liễu Khuê Dao nheo mắt lại, nghiêng đầu nói: “Hóa ra tên đó thật sự có muội muội… ta còn tưởng chỉ là chuyện bịa đặt thôi chứ.”

“Là ngươi! Ngươi… Ngươi muốn làm gì?”

Cậu bé ôm chặt cô bé nhỏ tuổi hơn đang ngồi bên cạnh, che chắn cho muội muội của mình, thân thể gầy yếu run lẩy bẩy: “Ngươi đến lấy linh thạch lúc trước à? Chỉ cần ngươi không giết chúng ta thì ngươi cứ lấy hết đi cũng được!”

“Đừng giết ca ca của ta!” Cô bé được cậu bé ôm trong lòng vừa khóc vừa lớn tiếng nói.

“Ừm… Hoang Châu vẫn còn có cảnh huynh muội tình thâm thế này à? Ta tưởng chỉ có những tiểu thư, công tử nhà giàu bị mất muội muội thì mới trưng ra vẻ mặt hằm hằm muốn giết ta như thế này chứ.”

Liễu Khuê Dao rũ mắt, mái tóc dài màu nâu sẫm ướt đẫm nhỏ nước xuống. Gã vuốt tóc ra sau đầu để lộ ngũ quan sắc sảo, thở dài một hơi.

“Ngươi đã có muội muội…”

Gã ngồi xổm xuống trước rương, nhìn hai đứa nhỏ, chân thành hỏi: “Vậy ngươi nói cho ta biết, ta phải làm sao để dỗ dành người đang giận ta vui đây?”

Cậu bé đề phòng nhìn Liễu Khuê Dao, không hề buông lỏng cảnh giác. Nhưng nhóc biết thực lực giữa mình và thiếu niên dị tộc này chênh lệch một trời một vực; chính vì vậy, cậu nhóc chỉ có thể tập trung tinh thần, cẩn thận suy ngẫm rồi thận trọng trả lời câu hỏi do thiếu niên dị tộc đưa ra: “Người mà ngươi chọc giận là người sáng nay à?”

Liễu Khuê Dao chống cằm, híp mắt, ánh mắt trống rỗng: “Đúng vậy, hắn rất giận, giận đến mức không muốn nhìn thấy mặt ta nữa.”

Thậm chí lúc đi cũng không thèm liếc gã một cái.

Buổi hẹn hò thất bại rồi.

Kính Tửu càng ghét gã hơn.

Nhưng so với chuyện bị ghét thì việc bị Diệp Kính Tửu khinh thường mới là nguyên nhân khiến gã cảm thấy hoảng sợ.

“… Mời hắn ăn kẹo thì sao? Muội muội ta thích ăn kẹo nhất.”

Cậu bé run giọng, nuốt nước bọt nói: “Tóm lại là làm gì đó khiến hắn vui vẻ trước đã, để hắn không còn cảm thấy ghét ngươi nữa.”

“… Thật không đấy? Ừm, làm gì đó khiến Kính Tửu vui vẻ…”

Liễu Khuê Dao dùng đầu ngón tay miết môi mình, lẩm bẩm, chìm đắm trong suy nghĩ: “Chuyện có thể làm cho hắn cảm thấy vui vẻ… chuyện làm hắn thấy vui…”

“Chuyện làm hắn vui vẻ… A, có rồi.”

Hình như bây giờ Kính Tửu đã gia nhập Hoa gia để giúp Hoa Bất Tiếu được miễn hiến tế trong đại hội võ lâm lần này đúng không nhỉ?

Vậy gã giúp Kính Tửu đạt được điều đó là xong rồi.

Còn những việc khác, ví dụ như… ví dụ như…

Ví dụ như giúp cậu phá vỡ ảo cảnh này.

“… Hả? Kỳ lạ.”

Một ý nghĩ chợt thoáng qua, Liễu Khuê Dao muốn nhớ lại nhưng không thể nhớ được gì.

Song gã đã có cách dỗ dành người, cuối cùng thì khuôn mặt vốn không biểu cảm của gã cũng nở nụ cười, Liễu Khuê Dao cong mắt nhìn hai đứa nhỏ đang ở trong rương: “Cảm ơn lời khuyên của ngươi, rất hữu ích với ta.”

Cậu bé càng căng thẳng ôm chặt cô bé nhỏ hơn: “Ngươi sẽ thả chúng ta đi chứ?”

Liễu Khuê Dao chớp mắt: “Thả các ngươi? Sao lại nói vậy? Chẳng lẽ ta lại giết các ngươi sao?”

“Người ngươi toàn mùi máu tanh.”

“… Ừm, vừa nãy đúng thật là ta giết không ít người. Mấy người, hay mấy chục người, ừm… thôi, ta cũng không nhớ rõ nữa.”

Liễu Khuê Dao đứng dậy, ngửi mùi hương trên người mình rồi nhíu mày lại, lộ ra vẻ mặt khó chịu: “Thối quá.”

Gã bắt đầu hoài niệm mùi sữa thơm nồng nàn trên người Kính Tửu khi động tình rồi.

Liễu Khuê Dao đang ngửi thì cảm nhận được ánh mắt lo lắng đang nhìn chằm chằm vào mình của hai đứa nhỏ. Thấy vậy, gã chỉ có thể thở dài rồi đi ra ngoài: “Ta sẽ không giết hai người bọn ngươi đâu. Các ngươi giúp ta mà ta còn chưa kịp báo đáp kia kìa, sao ta lại giết hai đứa ngươi được?”

Nhưng gã còn chưa ra đến cửa thì một túi tiền đột nhiên rơi xuống bên chân. Liễu Khuê Dao dừng lại, híp mắt nhìn chằm chằm cái túi nằm trên mặt đất rồi cúi xuống nhặt lên. Gã thong thả mở túi, nhìn thấy năm viên linh thạch trung phẩm nằm bên trong, trên đó còn vương chút mùi hương của Kính Tửu.

Mùi sữa.

Yết hầu Liễu Khuê Dao chuyển động, gã nhíu mày nhìn cậu bé. Cậu bé đó thấy gã nhìn qua, vẫn giữ vẻ bình tĩnh nói: “Ta không động đến mấy khối linh thạch đó, vẫn để nguyên trong đó.”

“Thế hả? … Ha ha, tốt lắm.”

Liễu Khuê Dao cong môi, cất túi tiền vào trong tay áo, không khỏi cảm thán: “Ngươi nói xem, nếu tất cả mọi người đều thông minh như ngươi thì tốt biết mấy. Nhưng luôn có những kẻ không biết trời cao đất dày, cứ mãi quấy rầy cuộc hẹn của người khác.”

“… Lúc đó ta không biết các ngươi đang, đang hẹn hò, thế nên ta mới ——”

“Suỵt —— ngươi nghe kìa, mưa ngoài kia có vẻ nhỏ đi rồi.”

Liễu Khuê Dao tiện tay ném xuống đất một viên linh thạch thượng phẩm rồi mới bước ra khỏi căn nhà gỗ ọp ẹp: “Giờ Dần sẽ có một chuyến thuyền vượt biên khỏi Hoang Châu, tranh thủ ban đêm rời đi thì may ra còn có cơ hội sống sót.”

Tối nay náo động quá lớn, sáng mai chắc chắn sẽ có kẻ để ý đến nơi này.

Một viên linh thạch thượng phẩm đủ để khuấy đảo vòng ngoài Hoang Châu.

Liễu Khuê Dao ngâm nga một khúc nhỏ, mang theo năm viên linh thạch trung phẩm có mùi của Kính Tửu, rời khỏi Hoang Châu – nơi gã sinh ra, nơi đã hun đúc nên linh hồn và tính cách của gã.

Kính Tửu không thích thế giới này, không sao cả.

Gã có thể tạo ra một thế giới mới vì Kính Tửu của gã.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 78"

Subscribe
Login
Notify of
guest
guest
0 Comments
Newest
Oldest Most Voted
Inline Feedbacks
View all comments
Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Tất nhiên là chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.
© 2025 Lazy Comics
https://thenationaltoday.com/ net88 S666 S666 Link Mblive qh88 com nhà cái fm88 https://8xbetme.com/ bet88 MMWIN BET88 Nhà cái new88 xocdia88 vn88 Win79 98win Five88 Xo88 Uk88 bắn cá đổi thưởng okwin 8xbet net88 https://77betpro.org/ hb88 b52 E2BET FB88 ee88 https://win79i.org KV999 SV368 33 win hb88 77bet https://iwinpro.live/ bk8 vvvwin for88 nohu.racing f168 Bong88 78win s666 Nhà cái uy tín Game bài đổi thưởng Bắn cá đổi thưởng f168 qq88 com Zbet ww88 58win tha bet Xoilac tv Cakhiatv ae888 Thabet kubet Rikvip https://keonhacaivnic.com/ https://f168.name/ 78win.soccer FB68 bj88 bet88 v9bet F168 WW88 nbet kuwin F168 I9BET I9BET W88 8DAY 8DAY ABC8 Kufun https://kingfun.promo/ I9BET https://99ok.gmbh/ qq88 com bj88 HB88 NOHU90 hi88 https://kubet3d.com/ https://lectormanga.tv/ VVVwin U888 789win đăng ký hitclub f168 td88 leo88 8day bk8 8xbet 99ok king88 58WIN 8kbet KG88 Winbet 888B 8xbet Winvn iwin club ww88 okvip https://ae888.webcam/ https://www.newfacespac.com/ https://gatherdata.co/ Bsport https://kubet68.pro/ MB66 Bong88 https://888b.moda/ W88 Socolive Xoilac https://6789betting.com hello88 HB88 iwin FB88 Sunwin 789BET https://8kbet.info/ F168 789win Hb88 Sv388 Sv388 bk8 https://78winnh.net/ PG88 Jun88 LOTO188 999bet hello88 99ok 77bet bong88 hello88 vin777 77bet bong88 hello88 123b bong88 123b 77bet vin777 FM88 NN88 6686 VVVWIN net88 123b hello88 VN88 zeestory loppytoon navyteamm lorangeteam tccd rr88 nhà cái uy tín Xoilac TV Socolive Xoilac 8Day Xo88 78wincom.net mu88 mu88 Go88 mu88 sv388 789club Sunwin https://nhacaiuytin.surf/ hi88 Nhà cái MB66 https://8king886.com/ okvip rikvip 8xbet 789club 33win 33win 33win 33win 789club s666 hello88 https://7mcn.onl/ 789Bet https://sunwin.nagoya/ hitclub betvisa F168 sumvip bong88 HB88 https://www.ciclac.com.mx/ 8kbet hitclub 23WIN b52club i9BET 789win https://99ok.now/ 99ok https://hb88.gg/ https://net88.onl/ https://iwin.bio/ https://79king.fit/ https://good88.nyc/ typhu88 12bet V9BET i9bet https://bong88.fan/ game bài đổi thưởng 789club fabet thabet 12bet 77bet https://77betvip.net HB88 https://hb88vip.net https://33winvn.me/ 33win jun88 https://jun88pro.me/ https://789club10.life/ 789Club 789Club https://sunwin10.cc/ Sunwin Go88 Go88 bk 8 SV368 w88 j88 8kbet

Sign in

Lost your password?

← Back to Lazy Truyện

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Lazy Truyện

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Lazy Truyện

wpDiscuz