[Xuyên sách] Tiểu Sư Đệ Chỉ Muốn Lười Biếng - Chương 64
- Home
- [Xuyên sách] Tiểu Sư Đệ Chỉ Muốn Lười Biếng
- Chương 64 - Cảnh H ngọt ngào của sư tôn (Xin đấy! Xem! Chung! Với chương trước! Nếu đã xem chương trước rồi! Cũng phải! Xem lại một lần nữa! Nhá!)

Đập vào mắt là một mái tóc dài lộn xộn.
Diệp Kính Tửu hoảng hốt, mặc cho áo bào bị đôi tay có khớp xương rõ ràng kia vén lên. Đầu óc cậu choáng váng. Trong bể dục đầy những cơn sóng mãnh liệt, cậu dần dần không còn phân biệt được hiện thực và hư ảo, chỉ có thể sa vào nụ hôn triền miên mà mềm mại vừa rồi.
Cái chân đang cong lên được bàn tay lạnh như băng nâng lên, cậu híp mắt, hàng lông mi dày chớp chớp một cách chậm rãi, hơi có cảm giác lạnh lẽo trượt dần xuống theo chân mình, ngón tay mềm mại đảo qua phần da thịt bóng loáng nơi bắp chân, cuối cùng dừng lại ở mắt cá chân mảnh khảnh.
Diệp Kính Tửu hơi sợ nhột, cậu cong mu bàn chân lên tạo thành một đường cong hoàn mỹ. Tất chân thuần trắng được cởi ra một cách nhẹ nhàng làm lộ ra mu bàn chân trắng như tuyết với những đường mạch máu màu xanh, trông thật yếu ớt và đẹp đẽ làm người ta không nhịn được mà sinh ra ham muốn hủy hoại.
Ánh nến lượn lờ, đung đưa, chập chờn dưới thứ tình cảm méo mó đầy nóng bỏng.
Ánh nến lốm đốm rơi vào sườn mặt Sầm Lan, tạo thành bóng mờ dưới đôi mắt sâu thẳm của y. Vẻ mặt của y rất lạnh nhạt, sống mũi cao thẳng, khuôn mặt toát ra tính công kích rất mạnh nhưng quá mức lạnh lùng xa cách. Hiện giờ đôi mắt lạnh nhạt ấy tựa như đang kìm nén lắng đọng gì đó, ánh mắt y đầy sự kiềm chế, yết hầu nổi lên chậm rãi di chuyển lên xuống, muốn nuốt sự khô khốc trong cổ họng xuống.
Hết thảy những sự bất thường này đều bắt đầu từ lúc y tiến vào biển ý thức của Diệp Kính Tửu, sau đó sự vật lệch khỏi quỹ đạo, trật tự của tất cả mọi việc đều trở nên thất thường. Cuối cùng, y bị thiếu niên đó mê hoặc, dục vọng cũng mạnh mẽ tăng vọt theo thời gian trôi qua. Sầm Lan chôn đầu vào cổ thiếu niên liền ngửi thấy hương sữa làm lay động lòng người.
Giờ đây y đang nắm chặt chiếc tất chân mà mình đã cởi cho thiếu niên, ánh mắt đảo qua ngón chân màu trắng hồng đang lộ ra của cậu. Diệp Kính Tửu cứ như vậy không hề có năng lực phản kháng mà ngã xuống giường, đai lưng buông xuống trên đất, áo bào màu xanh nhạt thanh lịch bị vén lên đã sớm trở nên xốc xếch làm lộ ra làn da trắng như tuyết, khiến cho người ta phải cảm thấy chói mắt.
Khuôn mặt thanh tú của thiếu niên ửng đỏ vì dục vọng, ánh mắt mê mang mông lung, ngậm nước, tựa như đang cố ý dụ dỗ kẻ tù nhân đang nhìn chăm chú cảnh đẹp này phải phạm tội.
“Sư… tôn…”
Thiếu niên vừa mơ màng nỉ non, vừa mềm mại nói hết lần này đến lần khác: “Sư… tôn…”
Hàm dưới siết chặt căng cứng, trán đầm đìa mồ hôi, khoái cảm điên cuồng nơi linh hồn gần như phá tan lý trí của Sầm Lan. Y không phải là hoàn toàn không có phản ứng gì với tiếng gọi của thiếu niên nhưng linh hồn y cứ như bị chia ra làm hai nửa, một nửa là tột cùng của sự vui sướng, một nửa khác của y lại cảm thấy rất không vui vì mình bị xem như người thay thế cho “sư tôn”.
Ánh mắt y sâu thẳm, giọng nói khàn khàn trầm thấp: “… Diệp Kính Tửu, ta không phải sư tôn của ngươi.”
Thiếu niên ngơ ngác nhìn y, hô hấp dồn dập, động tình mãnh liệt. Lồng ngực cậu phập phồng kịch liệt, bộ ngực vừa trắng vừa mềm lắc qua lắc lại, đầu vú hồng nhạt chĩa thẳng lên.
“Sư tôn… khó chịu quá…” Diệp Kính Tửu nức nở, dưới cái nhìn chăm chú của Sầm Lan, cậu không kìm được mà an ủi đầu vú của mình, ngón tay xoa qua xoa lại, núm vú trắng nõn rất nhanh đã bị xoa nắn đến mức sưng tấy thành một viên thịt nhỏ sưng đỏ.
Mắt Diệp Kính Tửu nhập nhèm, cậu cắn môi dưới ưỡn ngực về phía thiếu niên trước mắt, muốn đưa đầu vú đến bên môi người ta. Nhưng cách quá xa, đầu óc cậu cứ mơ mơ màng màng, làm thế nào cũng không thể tới gần sư tôn; chỉ có thể từ bỏ cái ý tưởng dâm đãng ấy. Vẻ mặt của Diệp Kính Tửu tràn đầy sự khó chịu, cậu ma sát hai chân, kẹp chặt chân, muốn giảm bớt sự trống rỗng của thân thể.
… Thật là khó chịu.
Linh hồn đang mây mưa thắm thiết nhưng thân thể lại không có chút an ủi nào.
Diệp Kính Tửu vươn tay, nắm lấy ống tay áo của thiếu niên. Rõ ràng cậu không dùng sức nhưng thiếu niên lại thuận thế ngã lên người cậu, bốn mắt của bọn họ nhìn nhau, mũi dán mũi, trong đôi mắt màu mực của Sầm Lan phản chiếu khuôn mặt của cậu, hơi thở nhàn nhạt phả thẳng vào gương mặt của Diệp Kính Tửu.
Giờ khắc này, bọn họ cách nhau gần như thế nên cuối cùng thì Diệp Kính Tửu cũng có chút ý thức rằng “Sư tôn đã trẻ lại”.
Nhưng vẫn chưa có chút hối cải nào.
Tinh thần của Diệp Kính Tửu đang chìm vào sự vui sướng tột cùng nên cậu cũng kìm lòng không được mà mỉm cười với thiếu niên có khí chất lạnh lùng này. Cậu lấy lòng cọ lên chóp mũi thiếu niên, giọt mồ hôi chạm vào da mang theo chút ẩm ướt.
Diệp Kính Tửu ngẩng đầu lên, cậu vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm mồ hôi trên chóp mũi thiếu niên. Đầu lưỡi mập mạp đảo qua, mềm mại tựa như lông vũ, làm trái tim y dâng lên một cảm giác ngứa ngáy.
Hơi thở của Sầm Lan trở nên nặng nề, y thấy thiếu niên lộ ra một nụ cười mơ hồ mang theo chút chờ mong với mình, đôi mắt ngọt ngào ướt át hàm chứa ánh sáng.
“Sư tôn, muốn…”
Y nghe thấy Diệp Kính Tửu nói như vậy. Một bàn tay mềm mại vuốt ve cái bụng trần trụi của y, chậm rãi trượt xuống theo đường nét rõ ràng của cơ bụng, cuối cùng dừng lại nơi vật lớn cực kỳ nóng bỏng, tràn ngập ám chỉ mà vuốt ve, xoa nắn.
Diệp Kính Tửu chậm rãi chớp mắt, liếm nhẹ cánh môi, giọng nói mềm mại: “… Cứng quá.”
“Pặc…”
Dây đàn tên là lý trí hoàn toàn đứt đoạn vào giờ khắc này.
Gân xanh bên tóc mai đột nhiên nổi lên, cơ thể hành động theo bản năng. Ngón tay Sầm Lan xuyên qua mái tóc đen mềm mại của thiếu niên, bọn họ ôm hôn nhau còn kịch liệt hơn cả lần trước.
Bản năng chỉ dẫn Sầm Lan làm từng bước từng bước một, thịt vú tràn ra từ kẽ tay, bên tai là tiếng thở dốc ngọt ngào của thiếu niên, kích thích khiến động tác của Sầm Lan càng lúc càng không biết nặng nhẹ.
Thịt vú trắng như tuyết của thiếu niên bị y xoa bóp đến mức ửng lên một mảng hồng của dục vọng. Ánh mắt y nhìn xuống bụng dưới bằng phẳng của thiếu niên, nó đang xẹp xuống, phập phồng theo tiếng thở dốc dồn dập và kịch liệt của Diệp Kính Tửu. Dương vật thanh tú cương lên, quy đầu màu hồng nhạt căng mọng, như được phủ một lớp màng trong suốt như pha lê, trên thị giác có tính trùng kích mãnh liệt.
Sầm Lan không có hứng thú với tình dục, càng không có cảm xúc thích thú với đàn ông. Nhưng dường như với Diệp Kính Tửu thì lại khác. Y chỉ cần hôn môi cậu, nhìn cơ thể kỳ dị mà tràn ngập mỹ cảm của cậu, cây hàng dưới bụng cũng đã sớm cứng tới phát đau.
Y đè trên người Diệp Kính Tửu, dương vật nặng trịch cương lên, chạm vào bắp đùi cậu dù đã cách cách một tầng vải vóc. Dương vật xinh xắn của thiếu niên giơ lên, thấm ướt áo trong mỏng manh của y, chạm vào cơ bụng y.
Đầu nấm màu hồng nhạt vô cùng nhạy cảm, thịt non cọ lên áo trong của Sầm Lan tạo thành một dòng điện tê dại. Cả người Diệp Kính Tửu run lên. Ý thức vốn đã choáng váng hoàn toàn không còn biết xấu hổ. Tuân theo bản năng của thân thể, dưới cái nhìn chăm chú của Sầm Lan, cậu nhún thắt lưng mảnh khảnh, ưỡn người lên, quy đầu đang chọc vào cơ bụng cứng rắn bị nghiền ép theo động tác ưỡn mình làm cho nước văng khắp nơi. Đầu nấm tròn trịa bị ép hơi dẹp, lỗ sáo nhỏ bé cũng mở to theo động tác đè ép, từ đó tiết ra nhiều chất nhầy trong suốt hơn.
“Ha… Thật là thoải mái…”
Khoái cảm khi quy đầu bị đè ép quá mức mãnh liệt, chỉ mới cọ vài cái, Diệp Kính Tửu đã kiệt sức. Cả người cậu xụi lơ, ngón tay ôm lấy khố của Sầm Lan ở bên cạnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào vật khổng lồ đang nhô lên.
… Thật là lớn.
Khi sư tôn còn trẻ… đã lớn như vậy rồi sao?
Ngón tay cậu móc khố Sầm Lan xuống, dương vật nặng trịch ngay tức khắc thoát khỏi trói buộc, dương vật xanh tím dữ tợn đáng sợ, gân xanh kết lại, thậm chí còn nảy lên có tần suất là trượt nửa vòng trên không trung. Chất dịch dinh dính bắn lên phần bụng dưới và đáy chậu trắng như tuyết của Diệp Kính Tửu, điều này khiến cậu trông càng thêm dâm đãng vô độ.
Trong cả quá trình này, Sầm Lan chưa bao giờ ngăn cản cậu. Khuôn mặt lạnh lùng, bình tĩnh của thiếu niên chứa đầy dục vọng mãnh liệt, kết nối tinh thần vẫn chưa ngừng lại, y không thể nào khắc chế bản năng của mình được.
Điều này rất kỳ quặc, y và Diệp Kính Tửu chưa gặp mặt được mấy lần nhưng cảm xúc vẫn bị đối phương tác động. Thậm chí vào lúc này, y chỉ nhìn cậu thôi cũng khiến cho dục vọng và tình yêu đồng thời bùng lên.
Không chỉ mỗi dục vọng mà là sự kết hợp của cả tình yêu và tình dục.
Cào lúc này, dưới tình cảnh ấy, mặc dù Sầm Lan cảm thấy hoang mang nhưng lại không thể tiếp tục suy ngẫm. Dương vật xanh tím dữ tợn của y bị lòng bàn tay mềm mại nắm lấy, gốc gậy thịt bị xoa nắn mạnh, lòng bàn tay di chuyển lên trên theo lực tay, một luồng khoái cảm khó nói rõ nhanh chóng xộc thẳng lên não.
Thuở nhỏ, Sầm Lan đã được người ta gọi là thiên tài. Khi sư tôn nhận y làm đồ đệ đã nhắc nhở y, rằng con đường tu tiên phải một lòng hướng đạo, thanh tâm quả dục, chuyên chú tu luyện. Đúng là y cũng đã làm như thế, để tâm mình trong sáng, ngăn cản ham muốn, chuyên tâm tu luyện, chưa bao giờ xảy ra sai lầm.
Cũng chưa từng có người nói cho y biết niềm vui xác thịt sẽ làm say lòng người tới thế.
Hoặc là điều thực sự làm say lòng người chỉ vẻn vẹn nằm ở nơi thiếu niên trước mắt.
Diệp Kính Tửu.
Thiếu niên bị y gọi tên trong âm thầm, giờ phút này đang lộ ra vẻ si mê, hai gò má ửng đỏ. Cậu sa vào trong khoái cảm mãnh liệt nhất của kết nối tinh thần, quên hết thảy đạo đức và liêm sỉ. Rõ ràng Diệp Kính Tửu vẫn chưa tiến vào thời kỳ động dục nhưng lại không khác gì thú cái đang động dục. Cậu tuân theo khao khát của thân thể trống rỗng, đòi hỏi dương vật của Sầm Lan.
Cảm ứng của dấu ấn thần thức giúp Sầm Lan hiểu rõ sự khao khát của thiếu niên đến từ đâu. Ánh mắt y lóe sáng, gương mặt trong trẻo và lạnh lùng đã không còn kiên định như ngày xưa nữa. Y dùng bàn tay lạnh như băng nâng cái chân trắng như tuyết của thiếu niên lên. Sầm Lan còn chưa nhìn thấy nơi bí mật kia thì đầu ngón tay đã cảm thấy ướt át trước.
Sầm Lan như có điều suy nghĩ. Y đặt ngón tay lên mũi thì chỉ ngửi thấy một mùi ngọt ngào nhàn nhạt. Đây là mùi hương mà Sầm Lan chưa bao giờ ngửi được. Sau khi suy nghĩ một lúc, y mới ý thức được đến cùng thì chất lỏng tanh ngọt ướt át này là gì.
Yết hầu nổi lên không khỏi cảm thấy khát khô, nó liên tục lăn lên lộn xuống, dương vật vốn cương cứng giờ phải chịu ảnh hưởng của chất lỏng dâm đãng này lại phồng lên to hơn trong lòng bàn tay mềm mại của Diệp Kính Tửu.
Tuyến dịch nơi quy đầu chảy ra rất nhiều, ám chỉ thiếu niên lạnh lùng trước mắt cũng không bình tĩnh như y đang biểu hiện. Lòng bàn tay Diệp Kính Tửu rất trơn, tay cậu thuần thục bắt lấy dương vật tráng kiện trước mắt, lòng bàn tay không ngừng phát ra âm thanh “ùng ục”, “ùng ục”.
Bên tai dường như truyền đến tiếng rên rỉ của sư tôn, Diệp Kính Tửu dùng ngón tay ma sát lỗ niệu đạo trên đỉnh dương vật. Chân cậu bị Sầm Lan nâng lên, để lộ ra âm hộ trống rỗng đói khát nhưng cậu lại không thấy xấu hổ chút nào. Trái lại, Diệp Kính Tửu vừa thở hổn hển vừa dùng đầu gối phiếm hồng chạm vào đùi của Sầm Lan, giọng điệu mềm nhũn lộ ra vẻ bất mãn: “Ừm, nhanh lên… vào đi, sư tôn…”
Chuyện tình dục kéo dài làm Diệp Kính Tửu cảm thấy sốt sắng. Cậu từ bỏ việc tiếp tục thủ dâm cho Sầm Lan, ngồi hẳn xuống giường, chủ động dang hai chân ra trước mặt thiếu niên, phơi bày cửa mình mũm mĩm, hồng hào và nhiều nước trước mặt Sầm Lan. Sau đó, Diệp Kính Tửu nôn nóng lấy ngón tay an ủi âm vật đang sưng lên, vừa day ấn vừa nói: “Muốn… ha… dương vật… đâm vào…”
Khoái cảm chồng chéo chằng chịt khiến cả người Diệp Kính Tửu như nhũn ra, mỗi lần xoa bóp âm vật một xíu, dòng điện tê dại lại nhanh chóng chảy về các nơi trên cơ thể. Mà việc thủ dâm với âm vật ngoại trừ mang đến cảm giác sung sướng và dễ chịu thì nó còn tăng thêm sự trống rỗng của âm hộ.
Dưới ánh mắt đầy áp lực của Sầm Lan, âm hộ hồng phấn, múp rụp giữa hai chân cậu chảy ra từng đợt chất dịch trong suốt, lóe sáng dưới ánh nến. Vì mấy ngày nay cậu không làm tình với Hoa Bất Tiếu nên âm hộ đã trở nên vừa chặt vừa hẹp, giống như một khe hở nhỏ. Khi nhìn kỹ còn có thể trông thấy phần thịt non màu hồng nhạt trong âm hộ thấm đẫm dâm thủy trắng đục.
Chỉ cần liếc mắt một cái cũng biết đến cùng thì cái cửa mình này chặt tới mức nào, biết được khi dương vật đâm vào sẽ bị lớp thịt bao vây gắt gao, khoái cảm mãnh liệt khi được bọc kín không kẽ hở ra sao.
Nếu dừng lại tại đây thì hết thảy vẫn chưa tới mức không thể cứu vãn.
Nhưng dục vọng đến từ bản năng lại trào ra từ đáy lòng, linh hồn còn đang mây mưa điên cuồng, tự do chìm nổi trong bể dục đầy ắp khiến Sầm Lan khó lòng từ chối lời mời gọi của Diệp Kính Tửu.
Y nhìn chăm chú khuôn mặt của thiếu niên, xa lạ mà quen thuộc, sâu trong linh hồn phảng phất như đang kêu gào: Chiếm lấy cậu ta đi, cậu ta cần ngươi.
“Sư tôn, muốn… ưm… nhanh, nhanh, tiến vào đi mà…” Thiếu niên nức nở nói, đôi mắt trong trẻo ngập nước nhìn y đầy cầu khẩn.
… Cần y sao?
Y mím môi, bắt lấy bàn tay đang an ủi âm hộ của thiếu niên. Dương vật xanh tím dữ tợn đặt trên môi âm hộ non nớt, y hơi cong eo, cây gậy thịt cường tráng liền phá vỡ cửa mình múp rụp, chen môi âm hộ mập mạp dạt sang hai bên, đưa đẩy nơi bướm nhỏ lăng loàn đã bị nước dâm thấm ướt. Diệp Kính Tửu ép cửa mình mấp máy như đang hô hấp, nhiệt tình mút mát quy đầu ngay khoảnh khắc dương vật vừa đâm vào, khoái cảm còn mãnh liệt hơn cả trong tưởng tượng.
Sầm Lan hít một hơi thật sâu, lồng ngực lạnh như băng lại bắt đầu nóng lên vào giờ phút này. Lớp mồ hôi mỏng đã sớm thấm ướt áo trong trắng nhạt của y, mái tóc dài màu mực bị Diệp Kính Tửu kéo ra vắt lên vai, phá hỏng khí chất tuân thủ trật tự mà cấm dục vốn có của y. Khuôn mặt lạnh lùng tuấn tú của Sầm Lan trông vô cùng trầm tĩnh. Trong lúc làm tình, y luôn cực lực ngăn chặn bản năng ham muốn tùy ý phá hoại; nhưng sự áp chế này lại làm cho y có thêm một sự gợi cảm khiến kẻ khác phải rung động.
Ham muốn tình dục càng lúc càng mạnh mẽ làm người ta muốn đụ vào bé mèo dâm đãng của thiếu niên ngay lập tức; không để ý đến tiếng gào khóc của thiếu niên, gian dâm âm hộ của cậu đến mức nó hoàn toàn biến thành một cái bọc dương vật chỉ thuộc về riêng mình, làm nó ướt sũng chỉ biết phun nước dâm ra bên ngoài.
Nhưng người hiện tại đang giao hợp, quấn quýt như cá với nước ở trên giường cùng Diệp Kính Tửu lại là thiếu niên Sầm Lan. Giờ đây y còn chưa trở thành Tôn thượng, chưa nhìn vạn vật bằng nửa con mắt. Y mới chỉ là một đệ tử đứng đầu phái Tiêu Dao đầy cao ngạo và lạnh lùng, một lòng hướng đạo; là Nhân tộc chói mắt nhất của thời điểm hiện tại, là đứa con cưng của trời nhưng trên lưng lại gánh rất nhiều hy vọng.
Sầm Lan kiêu ngạo hơn Diệp Kính Tửu nghĩ nhiều. Như trước mắt, mặc dù cậu đã ngỏ lời muốn giao hoan nhưng người mà cậu gọi tên lại không phải là y.
Y không phải là sư tôn của Diệp Kính Tửu, y chỉ là người có tuổi tác xấp xỉ cậu, là đối thủ có thực lực tương đương với cậu thôi. Cho nên sự tin tưởng và ỷ lại mà Diệp Kính Tửu dành cho y sẽ chỉ làm y cảm thấy càng thêm phiền muộn.
Một nửa kia của linh hồn đã phân cách với Sầm Lan, y ý thức được một cách rõ ràng hơn bất kỳ lúc nào rằng mình bây giờ cũng không hoàn toàn là chính mình. Y vừa là chính y, vừa là thần thức khủng bố, là một nửa linh hồn khác đang dây dưa cùng với Diệp Kính Tửu.
Hoa không phải hoa, sương không phải sương.
Y cũng chẳng phải y.
Đáy lòng Sầm Lan bình tĩnh, dương vật đang cương cứng tới phát đau vẫn đang trượt lên trượt xuống, đâm nông ở nơi cửa mình ngập nước. Diệp Kính Tửu bị y tra tấn đến mức cảm thấy cực kỳ khó chịu, chỉ có thể cầu xin y nhanh chóng đâm dương vật vào trong.
“Diệp Kính Tửu.” Y hỏi: “Người mà ngươi đang nhìn thấy là ai?”
Diệp Kính Tửu bị lửa dục tra tấn đến nỗi ý thức cũng trở nên mơ hồ. Cậu thầm muốn sư tôn nhanh chóng thỏa mãn mình, đâm dương vật vào chỗ sâu trong âm hộ để giải cơn ngứa của sự trống vắng trong người.
Cậu há miệng, đầu lưỡi hồng hào và mập mạp lộ ra dưới ánh nến, nước bọt trong suốt kéo thành sợi nhỏ. Cổ họng cậu phát ra tiếng ừng ực bất mãn, lời nói lộn xộn: “Sư tôn… đúng, muốn… sư tôn…”
Khi Diệp Kính Tửu hãm sâu vào dục vọng, cậu trở nên khác xa so với ngày thường. Sự cơ trí, mưu mẹo hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại xuân sắc vây quanh, trông vừa mềm mại vừa dễ bắt nạt.
Cũng bởi vậy nên mới lộ ra ý nghĩ chân thật nhất của mình một cách triệt để.
Sầm Lan nhìn xuống từ trên cao, là người thống trị tiết tấu của trận tình dục này, y lạnh nhạt nói: “Diệp Kính Tửu, ngươi nhìn cho rõ đi.”
Y cúi người, dương vật không tiếp tục cọ nơi cửa vào nữa. Đỉnh dương vật dữ tợn, sung mãn nhắm ngay miệng âm hộ rồi từ từ đâm vào trong từng tấc một.
“Ưm ——”
Cả người Diệp Kính Tửu run lên, mu bàn chân căng ra, ngón tay dùng sức nắm chặt chăn.
Cậu mở to hai mắt, chỉ thấy thiếu niên khôi ngô lạnh lùng kia đang cách mình càng lúc càng gần; khuôn mặt tuấn tú thâm sâu kia gần như dán vào mặt cậu, chóp mũi của bọn họ cũng chạm nhau. Giọng nói trầm thấp và từ tính của người kia vang vọng bên tai Diệp Kính Tửu:
“Nhìn cho rõ ta là ai.”
Âm hộ chặt chẽ bị dương vật đâm vào từng tấc từng tấc, cửa mình nhỏ hẹp nhanh chóng bị đâm đến mức không chịu nổi gánh nặng. Khe hở âm hộ bị chọt cho mất đi màu máu, dâm thủy trong suốt phủ bên trên, dính lên dương vật tráng kiện đang đâm vào lỗ thịt, phát ra tiếng nước dâm uế.
Thân thể như đang bị thiếu niên trước mắt này chiếm làm của riêng từ từ từng bước một, được làm cho hoàn toàn thỏa mãn. Ánh mắt của thiếu niên trông rất bình tĩnh nhưng lại giống như đang không ngừng giãy dụa trong tình dục, khuôn mặt lộ ra vẻ si mê, trong mắt y chỉ có một mình Diệp Kính Tửu.
Cậu thở hổn hển ôm lấy cổ của thiếu niên. Dương vật vẫn đang thúc sâu vào âm hộ, linh hồn run rẩy vì tình ái nay đã hoàn toàn hòa tan. Diệp Kính Tửu cắn môi dưới, dùng chóp mũi cọ cọ mũi thiếu niên, hy vọng người ta có thể toàn tâm toàn ý vùi đầu vào trong tình ái này, trút hết dục vọng lên thân thể mình, va chạm thân thể thậm chí là cả linh hồn của cậu.
“Sư… tôn…” Cậu nức nở, cổ họng phát ra tiếng thở khò khè thoải mái. Trong ánh mắt tối tăm của thiếu niên, Diệp Kính Tửu nghển cổ lên, móng tay dùng sức cào vào lưng y: “Sầm… Sầm Lan…”
Đôi chân trắng như tuyết, thon dài của cậu treo lên người Sầm Lan, đầu lưỡi liếm đi mồ hôi nơi chóp mũi của y; hô hấp nóng rực cũng phả vào mặt thiếu niên tuấn tú: “… Làm ta.”
Ánh mắt của thiếu niên trở nên nặng nề. Khi ánh mắt ấy đối diện với cậu, lần mắt đối mắt này kết thúc trong nháy mắt, như là hoàn thành một nghi thức ngầm thừa nhận nào đó, cuối cùng cũng hoàn toàn cởi bỏ trói buộc, nghênh đón tình ái cuồng nhiệt và kịch liệt.
Trong lúc ân ái, Sầm Lan rất ít nói. Y không giỏi ăn nói nên sẽ càng không mở miệng thốt ra những lời tâm tình khiến người ta đỏ mặt, tim đập nhanh như Hoa Bất Tiếu.
Nhưng khi bọn họ làm tình, ánh mắt của Sầm Lan vẫn chăm chú nhìn Diệp Kính Tửu, mắt y luôn dính chặt trên mặt cậu. Mỗi lần dương vật tráng kiện kia đụng mạnh vào vùng cấm, vẻ mặt của cậu cũng tỏ ra hoảng hốt theo.
Cảm giác ngứa ngáy vi diệu trong lòng khiến người ta càng thêm bứt rứt, sinh ra ham muốn bắt nạt Diệp Kính Tửu vô cùng mãnh liệt.
Đứng trên góc nhìn của Sầm Lan, dường như Diệp Kính Tửu chỉ là một người lạ mới gặp mặt vài lần, bọn họ còn lâu mới có thể phát triển đến bước này. Nhưng linh hồn của hai người lại vô cùng khăng khít, hòa hợp cùng với tình yêu tràn đầy trào ra từ sâu trong lồng ngực lại đủ để cho bọn họ lật mây dời biển trong tối ngày hôm nay.
“Ha… thật, ừm, thoải mái…” Hai chân Diệp Kính Tửu quắp chặt eo y, chịu đựng sự va chạm mãnh liệt của Sầm Lan. Giọng nói của cậu nhẹ hẳn đi, như bay trong gió, lơ lửng không có điểm tựa: “A… quá, quá nhanh rồi…”
Diệp Kính Tửu ra rất nhiều nước, âm hộ của cậu chặt khít, hút lấy dương vật như là một cái máy cường lực ép tinh. Đồng thời, cái lỗ ướt cũng cực kỳ mềm mại. Lúc dương vật thúc vào, lỗ thịt mềm mại đến mức không nói nên lời. Nó không những mềm và nhiều nước hơn cả đậu phụ trắng mà còn vô cùng đàn hồi, dù có làm mạnh thế nào thì cũng không lo bị hỏng.
Lúc quy đầu ra sức đâm vào điểm nhạy cảm bên trong cô bé, toàn bộ cơ thể của Diệp Kính Tửu căng lên, ngay cả cái lỗ lẳng lơ cũng trở nên khít vô cùng. Âm hộ kẹp dương vật càng ngày càng chặt, gấp rút muốn cây gậy thịt kia phải nộp vũ khí đầu hàng.
Sầm Lan dừng lại, mồ hôi trên trán chảy xuống, ánh mắt càng thêm nguy hiểm. Giọng điệu của y nặng nề hơn lúc trước rất nhiều. Giọng nói hơi khàn, lực trên tay không còn biết nặng nhẹ. Sầm Lan vỗ lên cái mông trắng như tuyết của thiếu niên, nói: “Thả lỏng chút đi.”
Mông truyền đến cảm giác đau rát, Diệp Kính Tửu ngước mắt lên, nhìn y bằng ánh mắt ấm ức. Dương vật khảm bên trong âm hộ không nhúc nhích, chỉ còn gân xanh trên đó đang đập, kích thích âm hộ. Không có gậy thịt ma sát, cảm giác ngứa ngáy trong bướm dâm ập tới càng thêm hung dữ và mạnh mẽ.
Diệp Kính Tửu nghe theo lời Sầm Lan nói, cậu cố gắng thả lỏng âm hộ nhưng cái lỗ dâm đãng lại kẹp chặt hơn nữa. Dương vật vẫn đang nằm yên không nhúc nhích bên trong âm đạo, Diệp Kính Tửu gấp đến độ khe khẽ nức nở: “Không… không thả lỏng được… ngươi nhúc nhích một tí đi… ngứa quá…”
Cuối cùng thì cậu cũng thông minh hơn chút, nức nở bổ sung: “Sầm… Sầm Lan… xin ngươi đó…”
Sự nhún nhường vĩnh viễn là liều thuốc kích thích tốt nhất của nam nhân, nhất là khi ở trên giường; điều này sẽ làm cho người ta sinh ra ảo giác rằng y đang là chúa tể nắm giữ vận mệnh thậm chí là linh hồn của thiếu niên, khiến Sầm Lan có cảm giác thỏa mãn đến tột độ.
Thực tế đúng là như thế, chỉ cần y muốn, thiếu niên sẽ dâm loạn và đê tiện hơn cả bây giờ chỉ để cầu xin y.
Nhưng không cần, dừng ở mức độ này là đủ rồi.
Sầm Lan không hề chờ đợi, dương vật phá tan sự trói buộc của âm hộ, phá vỡ từng lớp thịt lẳng lơ và ướt sũng. Cây gậy tráng kiện lấp đầy toàn bộ âm đạo, đầu dương vật to tròn ra sức va chạm vào phần thịt dâm đãng đang nhô ra, lần sau mạnh hơn lần trước.
“A… đâm, đâm tới rồi… Ha… Thoải mái quá…”
Giường phát ra tiếng cọt kẹt, biểu hiện của việc nó không chịu nổi gánh nặng. Toàn bộ giường đều lắc lư theo hành động giao cấu kịch liệt của hai người bọn họ. Cái túi màu sẫm có sức nặng không nhỏ kia vỗ vào mông thịt trắng như tuyết tạo ra từng sóng trắng lay động, tiếng “bạch bạch” của hai cơ thể giao hợp vang lên bên tai mãi không dứt. Chỉ mới vài lần thôi nhưng mông thịt trắng như tuyết đã bị túi trứng đánh cho đỏ lên, hiện ra một mảng hồng nhạt của nhục dục.
Sầm Lan là người có thiên phú dị bẩm, dương vật quá lớn nên khi nhanh chóng rút ra cắm vào bé mèo ướt át, lớp thịt đỏ mọng bên trong cũng bị đụ cho phòi ra; nó và môi âm hộ đều bị chịch đến mức trào bọt trắng, cả hai đều biến thành đống thịt nát chỉ biết chảy nước khi cây hàng khủng kia đụ mạnh vào trong.
Cây gậy thịt đâm vừa mạnh vừa sâu, lớp thịt dâm đãng bên trong bị nó đụ sướng đến nỗi liên tục phun nước lên đầu dương vật. Diệp Kính Tửu hô đến mức khàn cả cổ họng, lẳng lơ kinh khủng. Nếu Sầm Lan không thi triển pháp thuật cách âm trong phòng thì e là người trong vòng mười dặm tám thôn, ai cũng có thể nghe được tiếng gào thét của cậu.
“Ưm… sắp không xong rồi, ha… sắp bị đụ… ha… đụ cho tan ra rồi…” Núm vú trắng mềm của Diệp Kính Tửu nảy lên nảy xuống vì cuộc ân ái. Lúc đầu nhũ hồng đào bị ngậm lại thì chợt cứng đờ, một luồng nước dâm từ sâu trong âm hộ phun mạnh ra bên ngoài, bắn thành một đường thẳng.
Cậu bé thanh tú của cậu không biết đã bị đụ cho bắn mấy lần, tinh dịch trắng sữa nửa trong suốt biến bụng của hai người thành một đống hỗn độn. Áo trong của Sầm Lan ướt đẫm dán chặt vào người, đường cong cơ bắp hoàn mỹ trên thân thể cũng được phác họa ra; khiến người nào đó nhìn thấy từng khối cơ căng lên vì dùng lực này sẽ hoàn toàn muốn biến thành cái bao đựng dương vật dưới thân mình.
Sau khi điểm sướng hoàn toàn bị đụ sưng, dương vật nhanh chóng tìm được điểm đâm mạnh tiếp theo – miệng tử cung đã bắt đầu ngứa ngáy chảy nước.
Cảm nhận được khoái cảm tuyệt vời từ việc kết nối tinh thần, cơ thể của Diệp Kính Tửu trở nên nhiệt tình hơn bất cứ thời khắc nào trước đây; dường như ngay cả tử cung mềm mại cũng ngửi được mùi dương vật nên mới tỏ ra đói khát chờ đợi nó đến.
Sầm Lan mạnh bạo nắm lấy bờ mông trắng như tuyết, mông mập mềm mạitràn ra từ kẽ tay, trông đầy tục tĩu và dâm dục. Thông qua thị giác, điều này đã kích thích một cách triệt để ham muốn tình dục của thiếu niên.
Diệp Kính Tửu bị xếp thành một cái giá đỡ pháo hoàn mỹ. Đầu gối cậu chạm vào núm vú tròn vo, lòng bàn chân giẫm trên vai thiếu niên, tư thế này giúp cho dương vật dữ tợn đâm vào toàn bộ, quy đầu ma sát cổ tử cung trước đó nhanh chóng đâm thẳng vào trong. Đầu khấc đang kẹt ở cổ tử cung ngay lập tức chọc vào, quy đầu đụng vào phần thịt non của tử cung, chỉ cảm thấy như được đụ thêm một cái âm hộ dâm đãng nữa ở bên trong. Cái cửa mình mới này mềm mại và nóng bỏng hơn, như có thể bao lấy rồi hòa tan cả dương vật. Khoái cảm nhanh chóng lan tràn khiến hô hấp vốn đã thô nặng của Sầm Lan càng thêm nặng nề, ánh mắt y cũng trở nên hung ác hơn một chút.
Thiếu niên dưới thân y khóc nức nở. Khi bị chạm vào tử cung, cậu mạnh tay cào vào tấm lưng đang gồng lên của Sầm Lan, lưu lại các vết cào; cổ họng cũng phát ra tiếng rên rỉ không biết là vì sung sướng hay đau khổ.
Không biết từ khi nào mà giường đã trở nên hơi ẩm ướt. Chỗ giao hợp đã ướt một mảng lớn, ngay cả đầu gối của Sầm Lan cũng có thể cảm nhận được sự ướt át đó, tất cả đều đến từ chỗ bọn họ đang giao hợp.
Dường như âm hộ của Diệp Kính Tửu có một dòng nước chảy vô tận. Gậy thịt đâm vào giống như đang đụ một con suối ấm áp. Khi rút ra, đầu khấc lớn quá cỡ kẹt lại trong vòng thịt của cổ tử cung, lôi kéo tới mức nó biến dạng. Mỗi khi bị như vậy, Diệp Kính Tửu sẽ kêu lên rất to, giọng run rẩy như là đã đến cực hạn.
Sầm Lan không thích người ồn ào nhưng chuyện giường chiếu không giống với những việc kia, huống chi thiếu niên đang nằm dưới thân y còn là Diệp Kính Tửu.
Mỗi khi ý thức được mình đang đụ cậu, linh hồn của Sầm Lan sẽ lay động chập chùng, những cảm xúc sâu sắc khó hiểu ngay lập tức tràn ngập lồng ngực. Y kiên nhẫn một cách bất thường với thiếu niên yếu ớt dễ bắt nạt này, đây là một loại bao dung đến từ người lớn. Tuy nhiên, khi quất roi lên người cậu, y lại không chút nể tình, tựa như liếc mắt một cái là y đã nhận ra tiếng khóc la của thiếu niên là giả, cậu chỉ đang mong muốn y có thể dùng lực mạnh hơn để thỏa mãn âm hộ đói khát trống rỗng của mình mà thôi. Thiếu niên ỷ lại vào y, cũng bởi vậy nên cậu mới muốn y dung túng mình hơn nữa, muốn có thêm một ít đặc quyền chỉ thuộc về riêng cậu.
Mà y cũng thích cảm giác được cậu đòi đặc quyền.
Ý thức rối loạn, Sầm Lan vén sợi tóc ướt át của Diệp Kính Tửu ra sau tai, ngón tay cũng lau đi nước mắt nơi khóe mắt cậu. Giọng nói trong trẻo và lạnh lùng nhưng lại kiên nhẫn đến bất ngờ, vừa trầm thấp vừa khàn khàn gọi tên của thiếu niên: “… Kính Tửu.”
“Sư… sư tôn…”
Diệp Kính Tửu khóc nức nở, cậu vừa cắn chặt môi dưới vừa nắm lấy bàn tay của nam nhân: “Sư tôn… muốn…”
Sầm Lan không rút tay ra, chỉ va chạm càng mãnh liệt hơn nữa để đáp lại thiếu niên. Dương vật cường tráng và dữ tợn của y hung hăng tiến vào tử cung mềm mại, cái bụng mềm mại trắng như tuyết nhanh chóng bị đụ tới mức nhô lên một cục nhỏ. Y nắm tay Diệp Kính Tửu, áp vào chỗ phồng lên đó, đôi mắt híp lại, giọng nói đè nén: “Nơi này, ngoại trừ bổn tọa thì còn có ai tiến vào nữa không?”
Diệp Kính Tửu căng mu bàn chân, cảm nhận dương vật của sư tôn đang phá vỡ vòng thịt nơi cổ tử cung, liên tục đụ vào trong đó. Bụng cậu bủn rủn, khoái cảm dồn dập vọt tới, ngay cả hơi thở của Diệp Kính Tửu cũng trở nên run rẩy.
“Ha… xót, xót quá…” Cậu không nghe rõ câu hỏi của sư tôn, chỉ cảm thấy phần bụng mà tay mình đang sờ có thứ gì đó lồi lên. Theo từng động tác đâm chọc, độ cong trong lòng bàn tay không ngừng dịch chuyển khiến bụng cậu cảm thấy vô cùng khó chịu.
Nhưng Diệp Kính Tửu lại không chú ý tới ánh mắt của sư tôn nhà mình đã trở nên nặng nề hơn.
Tay của Sầm Lan phủ lên mu bàn tay cậu, Diệp Kính Tửu còn chưa ý thức được điều gì đã cảm nhận được tay bị đè mạnh xuống; tựa như muốn ấn dương vật đang nhô lên khỏi bụng trông rất hung hăng kia xuống. Đầu óc cậu trống rỗng, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng. Trong lúc hoảng hốt, cậu chỉ có thể kẹp chặt để cho dương vật tiết ra.
“Ưm… ha… ra, bắn ra đi mà…”
“Đã có những ai rồi?” Diệp Kính Tửu hoàn hồn, chỉ nghe thấy sư tôn hỏi cậu: “Báo danh tính của bọn họ… cho bổn tọa.”
Khóe môi Diệp Kính Tửu hơi nhếch lên: “Sư tôn…”
“Bổn tọa ở bên cạnh ngươi, không phải sợ.”
Nước mắt nơi khóe mắt hoàn toàn không dừng lại được, nam nhân vẫn dùng ngón tay lau nước mắt cho cậu. Rõ ràng thanh âm của y vừa trong trẻo vừa lạnh lùng và trầm thấp nhưng lại có thể cảm nhận được sự kiên nhẫn vô tận từ đó.
Chỉ với mình cậu thôi.
Ấn đường bị người ta búng tay một cái, Diệp Kính Tửu nhắm mắt lại theo bản năng nhưng cũng không thấy đau mấy.
Diệp Kính Tửu, bây giờ ngay cả cáo trạng mà ngươi cũng không biết à?”
“Bổn tọa chính là chỗ dựa lớn nhất của ngươi nên ngươi cứ việc đi nói, chuyện còn lại cứ để bổn tọa giải quyết.”
…
Cho đến khi kết thúc cuộc mây mưa này, Diệp Kính Tửu cũng không thể nói ra tên của những người khác. Cơ thể đã sớm xụi lơ của cậu phải đón nhận từng đợt va chạm của sư tôn. Trong linh hồn Sầm Lan liên tục có những gợn sóng dập dờn. Diệp Kính Tửu khi thì tỉnh táo, khi thì biến thành nô lệ của tình dục nhưng cậu vẫn luôn gọi được tên của hai người.
Rõ ràng là cùng một người, nhưng lại bướng bỉnh muốn phân biệt nhau ra.
“Sư tôn” và “Sầm Lan”, về bản chất thì có gì khác nhau sao?
Cậu nắm chặt lấy ga giường dưới người, thiếu niên kia đang tiến hành đợt chạy nước rút cuối cùng trong cơ thể cậu. Tử cung đã trở thành túi đựng dương vật dành riêng cho người kia từ lâu, cổ tử cung ứ máu, lúc đầu dương vật lôi ra thì từ từ rỉ nước, cú đâm chọc nào cũng thoải mái đến mức làm cho người ta muốn khóc.
“Bắn, bắn vào…”
Thiếu niên nghe theo lời của cậu, nhưng cũng có thể là hoàn toàn xuất phát từ bản năng tình dục. Dương vật đụ cái lỗ dâm thêm vài lần thật mạnh rồi bắn từng luồng tinh dịch đậm đặc vào tử cung của Diệp Kính Tửu. Lúc bắn tinh, động tác của Sầm Lan vẫn không dừng lại, đôi lông mày sắc bén của y tỏ ra trầm tĩnh, chỉ chậm rãi co rút bắn tinh trong bé mèo ướt át mềm mại. Túi trứng đặt ngay bên cạnh âm hộ giật giật như muốn bắn tất cả hàng tồn kho vào trong tử cung của Diệp Kính Tửu.
Căn phòng chợt chìm vào yên tĩnh, thuật Cách Âm tạm thời bị loại bỏ.
Cũng vào lúc này, một vài điểm khác thường bị y dễ dàng phát hiện ra.
Một ánh mắt quen thuộc.
Sầm Lan không khoan dung như Tôn thượng Nhân tộc sau này, cho dù là ai thì khi bị quấy rầy chuyện mây mưa cũng sẽ tỏ ra vô cùng nóng nảy. Y luôn luôn nói năng cẩn thận, hiện giờ giữa hai hàng lông mày lại hiếm thấy mà có chút tức giận và khó chịu. Linh lực của người sở hữu hậu kỳ Kim Đan ngưng tụ thành một điểm, tràn ngập sát ý đâm thẳng ra ngoài cửa.
Ngoài cửa vang lên một tiếng rên rỉ nhưng sát ý của Sầm Lan cũng không vì vậy mà biến mất. Giọng y lạnh thấu xương, hàm chứa lửa giận đã cố kìm nén: “Yến Đình Vân, nếu còn có lần sau thì ta sẽ giết chết ngươi.”
“Cút.”
Ngoài cửa tĩnh mịch, ngay sau đó là tiếng bước chân lảo đảo rời đi. Sầm Lan thu hồi ánh mắt rồi rút dương vật ra khỏi lỗ thịt ướt sũng của Diệp Kính Tửu.
Kết nối tinh thần đã đến hồi kết thúc, linh hồn Sầm Lan lúc này mới vững vàng lại; khoái cảm và sự mệt mỏi do linh hồn triền miên cũng đánh sâu vào thân thể y. Nhưng thiếu niên luôn có vô số tinh lực, lần đầu ăn mặn, chỉ một lần hoan ái đương nhiên không thể nào thỏa mãn ham muốn bị kích thích. Y cần trút ra nhiều sinh lực hơn.
Âm đạo trống rỗng bị dương vật đụ sướng nhưng lỗ hậu vẫn đang chảy nước vì chưa được thỏa mãn.
Không cần động tác của Sầm Lan, Diệp Kính Tửu đã xoay người, vểnh cái mông trắng nõn lên. Eo cậu lõm xuống, xương bướm hiện ra vừa đẹp vừa yếu ớt. Cậu nghiêng mặt nhìn với Sầm Lan, trên mặt đầy sự lẳng lơ khi chưa được thỏa mãn.
“Ở đây…” Giọng của Diệp Kính Tửu mềm mại như một con mèo nhỏ: “Ở đây cũng muốn.”
Khóe môi Sầm Lan nhếch lên, y không trả lời Diệp Kính Tửu mà dùng cơ thể đáp lại cậu, để dương vật nóng bỏng dưới háng đè lên trên cái lỗ ướt át. Eo y đẩy xuống phía trước, cả cây hàng tiến vào, nhanh chóng đâm xuyên qua cơ thể của thiếu niên.
Bên tai là tiếng rên rỉ đầy thỏa mãn của Diệp Kính Tửu. Cậu cúi người, cánh môi lạnh như băng rơi lên xương bướm xinh đẹp.
Không vì cái gì khác.
Chỉ là do y muốn làm thế thôi.