[Xuyên sách] Tiểu Sư Đệ Chỉ Muốn Lười Biếng - Chương 45

Nỗi ấm ức của Thẩm Chi khiến Diệp Kính Tửu đang bị dục vọng quấy nhiễu không biết phải làm sao.
Theo bản năng, dường như cậu cảm thấy mọi chuyện không nên diễn ra theo hướng này.
Nhưng trong thực tế, cậu vẫn lúng túng lên tiếng xin lỗi Thẩm Chi: “Xin, xin lỗi, Chi Chi…”
Cảm giác âm hộ bị lấp đầy bởi dị vật khiến Diệp Kính Tửu khao khát được dương vật của thiếu niên chịch mạnh mẽ.
Nhưng cậu bị Thẩm Chi đè xuống đất, mọi động tác đều do đối phương nắm quyền kiểm soát. Bây giờ Thẩm Chi chỉ biết khóc, không chịu cử động, khiến cậu chỉ có thể nhẫn nhịn mà quấn chân quanh eo thiếu niên, ngầm đưa ra ám hiệu.
Nghe cậu xin lỗi, đôi mắt vô tội của Thẩm Chi vẫn vương những giọt lệ, môi mếu máo nhìn cậu, giọng nghẹn ngào nói: “Vậy Tiểu Tửu, ngươi thả lỏng một chút được không?”
“Ưm…” Diệp Kính Tửu cố gắng thả lỏng âm hộ, nhưng dương vật của Thẩm Chi quá mức thô to, lấp đầy âm hộ của cậu đến tận cùng. Dù có thả lỏng thế nào thì âm hộ mập mạp cũng chỉ càng mấp máy tham lam siết chặt hơn, quấn lấy dương vật, nuốt sâu vào bên trong.
“Không được… Ha… Ta không thả lỏng được…” Diệp Kính Tửu lắc đầu tuyệt vọng.
Viền mắt Thẩm Chi càng đỏ hơn, dương vật đã tiến vào âm hộ lại muốn rút ra, khiến Diệp Kính Tửu hoảng hốt chống tay xuống sàn bật dậy, vội vã ôm chặt lấy Thẩm Chi.
Bộ ngực mềm mại trắng như tuyết của cậu ép sát vào lồng ngực nóng bỏng của Thẩm Chi, vú bị đè ép đến mức biến dạng, nhũ thịt mềm mại và tinh tế nhô ra ngoài khe hở, có sức hấp dẫn thị giác cực kỳ gợi cảm.
“Không được, không được rút dương vật ra… Chi Chi…”
Giọng nói của Diệp Kính Tửu cũng pha chút nghẹn ngào, cảm giác trống rỗng và ngứa ngáy sâu trong âm hộ gần như khiến cậu phát điên: “Ngươi giúp, giúp ta… Chịch, chịch ta…”
Những lời đầu hàng hoàn toàn ấy khiến thiếu niên đè trên người Diệp Kính Tửu khựng lại, đáy mắt lóe lên ngọn lửa âm u, còn trên gương mặt là nụ cười phấn khích kỳ lạ mà chẳng ai hiểu nổi.
Ánh mắt Thẩm Chi hạ xuống, lướt qua chiếc gáy trắng muốt của thiếu niên, nơi đó vẫn còn vương dấu vết mập mờ của những vết cắn.
Lâm Thời Chiêu sẽ không làm những chuyện như vậy, vậy thì là Mục Tu à?
Chậc, tên nhóc này ra tay đúng là tàn nhẫn, sau gáy bị cắn đến mức chẳng còn mấy chỗ lành lặn.
Suy nghĩ ấy chỉ lướt qua trong đầu Thẩm Chi, hắn hơi nhấc eo lên, dương vật đâm sâu vào âm hộ. Gậy thịt thô to cọ sát vào vách thịt nhạy cảm, khiến Diệp Kính Tửu lập tức mềm nhũn cả người.
Hắn kéo Diệp Kính Tửu ra khỏi lồng ngực mình, để cậu nằm trở lại trên mặt đất. Khuôn mặt cậu ửng đỏ, đôi mắt chứa đầy dục vọng, liếc mắt đưa tình nhìn hắn.
“Tiểu Tửu, ngươi nhờ ta giúp, nhưng ngươi siết chặt quá, ta không thể di chuyển được. Nếu ta muốn vào sâu hơn thì ta chỉ có thể cắn răng chịu đựng nỗi đau khi dương vật bị âm hộ nhỏ cắn chặt mà mạnh mẽ tiến vào thôi.”
Giọng nói của Thẩm Chi đầy vẻ tủi thân, nhưng eo lại không hề do dự mà mạnh mẽ thúc dương vật vào sâu bên trong, khiến thiếu niên dưới thân bật ra một tiếng rên rỉ cao vút: “Nhưng nếu ta dùng lực quá mạnh, Tiểu Tửu chắc chắn sẽ đau, mà ta không muốn Tiểu Tửu đau… A…”
Quy đầu no tròn xuyên thủng từng lớp thịt mềm mại của âm hộ, khoái cảm nhạy cảm và điên cuồng kích thích nước dâm phun ra thành từng dòng. Trong quá trình dương vật đâm vào phát ra tiếng nước mơ hồ. Môi âm hộ đầy đặn bị dương vật đâm vào, nơi thân mật ướt át, nước dâm nhớp nháp, chảy dọc theo đôi chân trắng như tuyết xuống đất.
Nhưng quá chậm, chủ nhân của dương vật chỉ có thể đâm vào từ từ, lấp đầy âm hộ trống rỗng từng chút một, nhưng vẫn không thể làm dịu cảm giác ngứa ngáy khiến tim gan cồn cào.
Diệp Kính Tửu sắp phát điên rồi. Lúc này, mọi đạo đức, lễ nghĩa, liêm sỉ gì đó đều bị cậu quẳng ra sau đầu, chỉ còn lại ham muốn làm tình lấp đầy tâm trí. Cậu khẽ nức nở, ra sức dỗ dành thiếu niên còn nhõng nhẽo hơn mình: “Vậy… Chi Chi nói… phải, phải làm sao đây…”
Dường như thiếu niên trước mặt đã chờ đợi khoảnh khắc này từ lâu, sốt ruột đến mức không kìm được mà vội vàng đáp lời cậu. Giọng nói của hắn mang theo tiếng nức nở, mềm mại vang lên: “Vậy… vậy khi ta chịch Tiểu Tửu, Tiểu Tửu phải nói cho ta biết cảm giác của mình nhé. Nếu đau thì phải nói ra, được không?”
A… Đúng là một người tốt mà…
Còn lo lắng liệu cậu có đau không.
Diệp Kính Tửu mơ màng gật đầu, cậu vẫn đang cố gắng thả lỏng âm hộ, tìm cách để gậy thịt đâm đến điểm nhạy cảm của mình, mạnh mẽ ra vào một trận: “Được… được, ta biết rồi.”
Diệp Kính Tửu đồng ý với đề nghị của thiếu niên. Khi hắn bắt đầu chuyển động eo, cậu thực sự nghiêm túc nỗ lực mô tả cảm giác của mình một cách chi tiết và rõ ràng.
“Gậy thịt của Chi Chi đang đâm vào âm hộ của ta… A, rất, rất sướng, không đau chút nào…”
“Ưm… các đường gân trên gậy thịt thô to đang giật giật, ngứa quá… căng quá…”
“A —— quy đầu chịch mở toang âm hộ rồi, a, sướng quá… ta bắn, bắn…”
Từ những lần lên giường trước đây, Diệp Kính Tửu đã sớm biết tư thế nào thoải mái nhất. Dù vẫn còn hơi non nớt, nhưng cậu vẫn dùng đôi chân thon dài, trắng nõn của mình siết chặt lấy eo của thiếu niên, giúp dương vật to lớn có thể tiến vào nơi sâu nhất trong âm hộ, tạo điều kiện để Thẩm Chi dễ dàng chịch cậu hơn.
Thiếu niên trên người vẫn còn khóc lóc sướt mướt, ánh mắt ấm ức nhìn cậu, thế nhưng dương vật ở phần thân dưới lại mạnh mẽ đến đáng sợ. Khi dương vật cọ qua điểm nhạy cảm, toàn thân Diệp Kính Tửu bỗng run rẩy dữ dội. Âm hộ bị ma sát đến tê dại, nước dâm lập tức bắn ra, phát ra những tiếng ọp ẹp, làm ướt xung quanh quy đầu.
Thẩm Chi lập tức dừng lại, rụt rè hỏi cậu: “Xin lỗi… Ta có chịch Tiểu Tửu đau không?”
Diệp Kính Tửu chỉ hận không thể để quy đầu của hắn chịch thẳng vào điểm nhạy cảm. Cậu cắn lấy đôi môi đỏ mọng, tự dùng ngón tay véo lấy núm vú của mình rồi kéo ra, giữa những giọt mồ hôi nóng hổi phảng phất hương sữa, cậu khẽ lắc đầu: “Không đau… Chi Chi, tiếp tục chịch ta đi… Sướng, sướng chết mất…”
“Vậy ta tiếp tục đây.” Thẩm Chi thử thăm dò, nhẹ nhàng bóp lấy vòng eo của Diệp Kính Tửu, quy đầu nhắm ngay điểm mềm mịn ấy, chuyển động eo thúc sâu từng cú làm phần thịt non nhạy cảm nhất trong âm hộ bị đâm đến sưng đỏ, mềm nhũn hỗn loạn.
“Ưm… Âm hộ của Tiểu Tửu thật mềm mại, càng lúc càng kẹp chặt dương vật của ta, ta rất sợ…”
Thẩm Chi mang theo tiếng nức nở mà than vãn, thế nhưng cú thúc sau lại mạnh hơn cú thúc trước, hắn chịch cho cơ thể song tính mang thể chất lô đỉnh mềm mại dưới thân rên rỉ đầy dâm loạn: “Tiểu Tửu, Tiểu Tửu cảm thấy thế nào? Xin lỗi, Tiểu Tửu, có phải ta vô dụng lắm không a…”
“A… Sướng, sướng quá…cảm giác được dương vật to chịch thật sướng, ha…”
Thẩm Chi lại nũng nịu rơi lệ, nhưng Diệp Kính Tửu không có ý định an ủi hắn nữa. Cậu đắm chìm trong khoái cảm khi dương vật đâm vào điểm nhạy cảm, âm hộ ướt át bị chịch dữ dội mút lấy dương vật xinh đẹp thô to: “A —— lại bị đâm vào rồi, ưm… âm hộ sướng quá…”
Toàn thân Diệp Kính Tửu run rẩy, nơi nhạy cảm bị dương vật to lớn ma sát, thỉnh thoảng quy đầu lại vô tình đâm trúng cổ tử cung mềm mại. Cơ thể cậu nhanh chóng bị ép lên đỉnh, khi điểm nhạy cảm đang bị đâm vào và nghiền ép mạnh mẽ, dương vật dưới háng xuất tinh, tinh dịch phun lên cơ bụng trắng trẻo của Thẩm Chi rồi nhỏ giọt dính nhớp xuống bụng dưới của Diệp Kính Tửu.
Dâm đãng không chịu được.
Tinh hoàn đánh vào cặp mông trắng nõn, tạo ra một làn sóng thịt, da thịt va chạm vang lên từng tiếng “bạch bạch” rõ ràng. Thẩm Chi tỏ vẻ tủi thân nhưng lại thành thạo ấn đôi chân cong của Diệp Kính Tửu vào ngực mình, phần eo đẩy về phía trước, trong nháy mắt quy đầu đầy đặn chà sát vào điểm nhạy cảm, chịch dữ dội vào cổ tử cung của Diệp Kính Tửu.
“A, đâm, đâm vào tử cung rồi! A —— tử cung sướng… Ha…” Diệp Kính Tửu duỗi thẳng mu bàn chân, cong ngón chân lại, cào xước phần lưng nhô lên của thiếu niên.
Cơ thể song tính mang thể chất lô đỉnh đang trong kỳ động dục, theo bản năng sẽ ham muốn được dương vật đâm vào tử cung của mình. Cổ tử cung vốn đã mềm mại của cậu đột nhiên bị đâm vào, lập tức nhiệt tình quấn lấy dương vật của Thẩm Chi, dẫn dắt dương vật đâm về phía tử cung mềm mại của mình.
“Tử cung của Tiểu Tửu, a… Chặt quá…”
Da đầu Thẩm Chi tê dại vì bị tử cung mút lấy, mặc dù hắn có rất nhiều kiến thức và kinh nghiệm, nhưng chưa từng trải nghiệm thực tế. Động tác có vẻ rất thành thạo trước đó bỗng nhiên tan biến khi dương vật đâm vào tử cung.
“A… Xin lỗi, Tiểu Tửu. Tử cung của Tiểu Tửu mềm quá, dương vật đâm vào rất sướng. Ta không nhịn được, có làm Tiểu Tửu đau không…”
Nước mắt của Thẩm Chi rơi lã chã, bầu vú trắng như tuyết của Diệp Kính Tửu đung đưa rối loạn khi bị hắn đâm vào, đầu lưỡi hồng mềm của cậu lướt qua, nếm thử nước mắt của Thẩm Chi. Đáy mắt của Diệp Kính Tửu mơ màng tràn ngập dục vọng mãnh liệt, cậu rên rỉ nức nở: “Ưm, được rồi… tử cung của ta không đau, ha, sướng quá… Ha, ta sắp bị gậy thịt thô to kia chịch đến lên đỉnh rồi, ta sắp xuất tinh… a…”
Cơ thể tràn ngập cảm giác thỏa mãn, dương vật lớn hoàn toàn loại bỏ cảm giác ngứa ngáy ở âm hộ, vô cùng sảng khoái. Diệp Kính Tửu đang trong kỳ động dục chỉ muốn hét lên, nước bọt chảy ra từ khóe miệng, bị Thẩm Chi khóc lóc liếm láp sạch sẽ.
Cậu ngửa đầu lên, Thẩm Chi vói đầu lưỡi vào miệng cậu. Lưỡi hai người đan vào nhau, liên tục quấn lấy nhau trong dục vọng, ngọn lửa tình dục bùng cháy ngày càng dữ dội. Bụng dưới của Diệp Kính Tửu bị chịch liên tục nhô lên, mỗi lần Thẩm Chi mạnh mẽ đâm về phía trước, Diệp Kính Tửu lại cắn chặt môi thiếu niên như bị nghiện.
Sướng, sướng quá… Cậu muốn bị chịch đến chết ở đây…
Lễ trưởng thành này đã phá hủy toàn bộ lý trí của Diệp Kính Tửu, cậu đắm chìm trong dục vọng, cho đến khi tự nhấn chìm chính mình.
Vui sướng, niềm vui sướng tột độ điên cuồng tràn vào tâm trí cậu, hoàn toàn đè nén và phong ấn mọi cảm xúc của cậu.
Khi Thẩm Chi khóc lóc và bắn tinh dịch vào tử cung, Diệp Kính Tửu hét lên và đạt cực khoái. Cả âm hộ lẫn hậu môn chưa bị cắm vào của cậu đều phun ra chất dịch dâm đãng tanh tưởi, ngọt ngào và dính nhớp. Tẩm cung rộng lớn tràn ngập mùi vị trụy lạc.
Nhưng vẫn chưa đủ, vẫn chưa đủ.
Mặc dù âm hộ của cậu đã được chịch, nhưng nó lại càng đói khát hơn, âm hộ bị tinh dịch trắng đục bao phủ mấp máy đói khát, thèm khát sự xâm nhập tiếp theo của dương vật Thẩm Chi.
Nhưng lỗ sau của cậu càng bất mãn hơn, trống rỗng chảy ra nước dâm, khiến Diệp Kính Tửu theo bản năng lật người mình lại, đưa mông về phía Thẩm Chi, lắc lư cầu xin được chịch.
“Tiến, tiến vào…”
Thiếu niên khẽ nghiêng gương mặt tinh xảo về phía hắn, đôi mắt hạnh to tròn vương chút nước, e thẹn nhìn hắn, khuôn mặt ửng hồng vì ham muốn: “Xin ngươi… Chi Chi…”
Phựt ——
Sợi dây lý trí trong não đã đứt.
Thẩm Chi điên cuồng nuốt nước bọt, cố gắng nuốt xuống cảm giác khô khốc nơi cổ họng. Nhưng vô ích, lúc này hắn đã hoàn bị cơ thể song tính mang thể chất lô đỉnh thu phục, trở thành tù nhân và nô lệ tình dục để thỏa mãn đối phương.
Thật không thể tin được…
Rõ ràng hắn có sức chống cự tự nhiên đối với mùi hương và sự quyến rũ của cơ thể song tính mang thể chất lô đỉnh…
Vậy mà hắn lại bị Diệp Kính Tửu thu phục một cách dễ dàng.
Khóe môi Thẩm Chi càng lúc càng nhếch lên. Hắn dùng ngón tay lau đi giọt nước mắt giả dối của mình, rồi khẽ liếm môi ở góc độ mà Diệp Kính Tửu không nhìn thấy. Trong đáy mắt hắn phản chiếu sự say mê đối với thiếu niên dưới thân.
“Tiểu Tửu… Tiểu Tửu…”
Thẩm Chi ngọt ngào gọi tên Diệp Kính Tửu.
Lỗ sau dâm đãng còn chặt hơn cả âm hộ, nhưng Thẩm Chi không còn khóc lóc bảo Tiểu Tửu thả lỏng nữa. Động tác của hắn rất thô bạo, nhưng chắc chắn sẽ không khiến Diệp Kính Tửu cảm thấy đau đớn.
Khoái cảm khi bị dương vật chịch liên tục vào hậu huyệt gây nghiện đến mức khiến người ta muốn ngừng mà không được, chỉ muốn đắm chìm trong đó, ngay cả Thẩm Chi được mọi người ngưỡng mộ và kính trọng cũng không thể thoát khỏi loại khoái cảm chết người này.
Y giả bất tự y*.
(*Y giả bất tự y: Thầy thuốc chữa bệnh cho người khác nhưng lại không thể chữa cho chính mình, nghĩa bóng là người hiểu rõ vấn đề của người khác nhưng lại bối rối khi đối mặt với chuyện của bản thân.)
Ánh mắt say đắm đến cuồng si của hắn khóa chặt lấy thiếu niên trắng như tuyết dưới thân, không ngừng bày tỏ tình yêu ngày càng điên cuồng sau khi bị thu phục với Diệp Kính Tửu: “Ta yêu ngươi… Chi Chi thật yêu ngươi a…”
Thiếu niên đang chìm đắm trong kỳ động dục hoàn toàn không nghe lọt lời tỏ tình của hắn, cho đến khi dương vật của Thẩm Chi đâm đến nơi nhạy cảm mới rên lớn: “Ưm a… Sướng quá, ha… Dương vật lớn quá…”
Không nhận được lời hồi đáp từ người mình thích, Thẩm Chi cũng không tức giận. Không biết từ khi nào, mái tóc dài của hắn đã xõa ra, những sợi tóc đen nhánh rũ xuống, phủ lên chiếc mông trắng muốt của Diệp Kính Tửu, tóc hắn khẽ lay động theo từng nhịp va chạm.
“Tiểu Tửu… A…”
Hắn khẽ thì thầm, nước mắt lướt qua khóe môi đang nhếch lên rồi rơi xuống hõm lưng bên dưới: “Nói ngươi thích ta, được không? Tiểu Tửu?”
“A ha… Dương vật…Rất thích… Ha…” Thiếu niên dưới thân nức nở trả lời.
Nhưng đây không phải là câu trả lời mà Thẩm Chi muốn.
Chiếc bình nhỏ đeo trên cổ hắn khắc đầy hoa văn thần bí màu đen khẽ lay động, phát ra ánh sáng đỏ mờ ảo. Dây thần kinh hưng phấn của Thẩm Chi bị kích thích đến cực hạn, gần như hắn không thể kìm nén khao khát đâm xuyên lồng ngực Diệp Kính Tửu, móc trái tim tươi sống bên trong ra. Răng nanh đang ngứa ngáy của hắn đang dần dài ra.
“Ưm… Ha, Chi Chi, đừng… đừng dừng lại…”
Giọng nói nũng nịu mềm mại của thiếu niên cắt ngang dục vọng của Thẩm Chi. Đột nhiên hắn siết chặt chiếc bình không biết đã trượt xuống từ lúc nào, nhét nó trở lại dưới lớp quần áo. Hắn hít sâu một hơi, cổ không ngừng vặn vẹo theo một góc độ không giống người bình thường, cố gắng dằn xuống cơn khát máu đang dâng trào.
Sống lâu như vậy, dĩ nhiên Thẩm Chi đã không còn là một con người thuần túy.
Dòng máu trong hắn được dung hợp từ vô số chủng tộc gen khác nhau, trong các tình huống bình thường, hắn sẽ kiềm chế chúng một cách chặt chẽ. Nhưng một khi lý trí sụp đổ, hắn sẽ trở thành kẻ giết người điên cuồng còn đáng sợ hơn cả Liễu Khuê Dao, không tỉnh táo và không thể dừng lại.
Kết giới đã dần không thể ngăn chặn mùi hương đang lan toả vì kỳ động dục, Thẩm Chi biết đã đến lúc mình nên cho Diệp Kính Tửu uống Ức Tình Đan rồi.
Nếu lại bị mùi hương cơ thể của Diệp Kính Tửu ảnh hưởng lần nữa, chắn chắn hắn sẽ hoàn toàn mất kiểm soát.
Nhưng trước mắt, hắn phải thoả mãn hậu huyệt dâm đãng của Tiểu Tửu rồi tính tiếp.
“Xin lỗi, Tiểu Tửu…”
Thẩm Chi xin lỗi, rồi lại tiếp tục chịch lỗ sau của Diệp Kính Tửu, dương vật của hắn cọ xát vào tuyến tiền liệt sưng tấy, khiến cái lỗ sau dâm đãng kia phun nước ướt át: “Ta bắt đầu đây, ngươi đừng giận nhé…
——
Vốn dĩ sau một giấc ngủ ngon thì tinh thần phải sảng khoái, ít nhất Diệp Kính Tửu đã nghĩ vậy.
Thế nhưng, cảm giác kiệt quệ toàn thân cùng với thần y nhỏ còn vương nước mắt đang mê man nằm bên cạnh khiến sắc mặt Diệp Kính Tửu cứng đờ.
Chết tiệt.
Hôm qua tên khốn Mục Tu kia đúng là quá đáng, vậy mà cậu ta lại quên mất… kỳ động dục của mình.
Mặt mày Diệp Kính Tửu cứng đờ, cố gắng lục lại ký ức về đêm qua trong đầu mình.
Cậu chỉ nhớ rằng kỳ động dục ập đến, cậu đã mạnh mẽ nhào vào Thẩm Chi, sau đó thốt ra mấy câu cặn bã lộn xộn kiểu như “Ta sẽ chịu trách nhiệm với ngươi”. Thế rồi, cậu cứ thế mà ăn sạch thần y nhỏ xử nam nhỏ hơn mình một tuổi.
Sau đó, thần y nhỏ lo lắng kỳ động dục của cậu quá mức dữ dội, lập tức cho cậu uống Ức Tình Đan để kìm hãm dục vọng. Cuối cùng, hắn vừa nức nở vừa giúp Diệp Kính Tửu lau rửa sạch sẽ cơ thể, rồi tự cuộn mình lại thành một cục, ngủ bên cạnh cậu.
Diệp Kính Tửu: “…”
Vậy nên, cậu, cưỡng hiếp, Thẩm Chi?
Diệp Kính Tửu nhíu mày, dùng đầu ngón tay day day huyệt thái dương đang căng đau của mình, sắp xếp lại thứ tự sự việc diễn ra đêm qua một lần nữa.
Tóm lại, nửa đêm hôm qua, kỳ động dục của cậu kéo đến. Thẩm Chi có ý tốt muốn cho cậu uống Ức Tình Đan, nhưng lại bị mùi hương cơ thể trong kỳ động dục của cậu mê hoặc, để rồi bị Diệp Kính Tửu đè xuống. Sau một màn nghe một tên cặn bã hứa hẹn, hắn mất đi lần đầu của mình? Thậm chí trong lúc chịch Diệp Kính Tửu, hắn còn vừa khóc vừa than thở rằng gậy thịt bị kẹp đau quá, cầu xin Diệp Kính Tửu thả lỏng một chút.
Không phải… Vì sao cậu luôn cảm thấy có điều gì đó không đúng…
Thẩm Chi chưa từng nói cho Diệp Kính Tửu biết cảnh giới của mình. Nhưng từ lần trước, khi hắn ngang nhiên ép cậu mặc đồ nữ, Diệp Kính Tửu đã mơ hồ nhận ra rằng dù nhỏ tuổi hơn cậu, nhưng tu vi của thần y nhỏ này hẳn đã đạt đến Kim Đan trở lên. Còn cụ thể là cảnh giới nào, với tình trạng mất tu vi hiện tại của mình, Diệp Kính Tửu không thể đoán được.
Với tu vi cao cường như vậy, sao lại bị mùi hương cơ thể của cậu mê hoặc, thật sự không thể phản kháng dù chỉ một chút sao?
…Nhưng bọn họ thật sự đã làm tình.
Diệp Kính Tửu nói cậu sẽ chịu trách nhiệm với Thẩm Chi cũng là sự thật.
Nơi riêng tư trên cơ thể được ai đó cẩn thận bôi thuốc mỡ, không cần nghĩ cũng biết là ai chu đáo như vậy.
Thẩm Chi là người đầu tiên đối xử tốt với Diệp Kính Tửu sau khi cậu rời khỏi phái Tiêu Dao. Thậm chí hắn còn nhỏ tuổi hơn cậu, tính cách lại hoạt bát vui vẻ, cũng là người duy nhất trong hoàng cung chịu chọc cậu cười.
Đó là lý do tại sao…
Cảm giác tội lỗi, cùng với sự kỳ lạ không thể giải thích này…
Diệp Kính Tửu hít sâu một hơi, sắc mặt nặng nề. Cậu ngồi dậy khỏi giường, quyết định rời khỏi chính điện, đến thiên điện một mình để suy nghĩ về chuyện này, và cả những chuyện khác.
Hôm qua cậu mơ màng hồ đồ, cảm xúc cũng dâng trào đến bên bờ vực sụp đổ, cả người yếu ớt đến mức không chịu nổi một đòn.
Cậu không thể tiếp tục ngồi chờ chết như thế này nữa.
Nghĩ vậy, Diệp Kính Tửu vừa định đứng dậy thì cổ tay bị ai đó nhẹ nhàng nắm lấy.
Cậu ngạc nhiên cúi đầu, nhìn thấy Thẩm Chi với khuôn mặt vẫn còn vương nước mắt, trong lòng bỗng trở nên nặng nề.
Câu xin lỗi còn chưa kịp nói ra thì Thẩm Chi đã lên tiếng trước.
“Chào buổi sáng, Tiểu Tửu.”
Thẩm Chi mỉm cười với cậu, gương mặt ửng đỏ: “Hôm nay là lễ trưởng thành của ngươi đó. Từ hôm nay trở đi, Tiểu Tửu đã là người lớn rồi.”
“Sinh nhật vui vẻ!”