[Xuyên sách] Tiểu Sư Đệ Chỉ Muốn Lười Biếng - Chương 44

Mục Tu là một kẻ súc sinh, còn không bằng heo chó.
Diệp Kính Tửu hoàn toàn nhận thức được điều này.
Cậu không thể diễn tả được tâm trạng của mình, dường như nước mắt đã khô cạn, trong lòng lại bình tĩnh đến bất ngờ.
Thậm chí lời nói của Mục Tu cũng không thể khiến lòng cậu gợn sóng.
Khuôn mặt cậu tê dại, khoác áo ngoài rồi tự mình đi đến bồn tắm. Ngón tay cậu cắm vào âm hộ, cổ tử cung bị Mục Tu chịch sưng đến mức vẫn chưa khép lại, tinh dịch bẩn thỉu còn sót lại bên trong cơ thể chảy ra ngoài, rồi dần bị cuốn đi theo dòng nước.
Tinh dịch trắng đục nổi trên mặt nước, Diệp Kính Tửu nhìn tinh dịch bẩn thỉu trôi nổi, đôi mắt khô khốc khẽ chớp nhẹ.
Cậu trèo ra khỏi bồn tắm, khoác áo ngoài lên người, bước đi loạng choạng trở lại giường, cuộn mình trong chăn thành một bóng dáng nhỏ bé.
Liệu đại sư huynh có chê cậu dơ bẩn không, liệu sư tôn có chê cậu dơ bẩn không, những điều ấy… đã không còn quan trọng nữa.
Dù sao thì cậu cũng đã giết người rồi, không thể quay lại phái Tiêu Dao được nữa.
Cậu không muốn gặp lại họ nữa.
Nếu có thể, cậu muốn sống một mình, để chuộc tội cho những vong hồn vô tội kia, hoặc làm gì cũng được,… chỉ cần được ở một mình.
Nhưng mà bây giờ, Diệp Kính Tửu chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon.
Cậu rất mệt mỏi.
——
Khi Thẩm Chi bước vào, cảnh tượng trước mắt chính là như vậy, thiếu niên tuấn tú đang ngủ say, gương mặt yên bình và xinh đẹp đến mức khiến người ta vô thức nín thở.
Lúc đó, hắn vừa mới ổn định thương thế do phản phệ của Lâm Thời Chiêu, tốn không ít thời gian trên người đối phương. Hắn thở dài rồi quay về tẩm cung của Diệp Kính Tửu.
Nhưng ngay khi nhìn thấy Diệp Kính Tửu, tinh thần vốn chán nản của hắn chợt tỉnh táo trở lại. Ánh mắt hắn khóa chặt trên người Diệp Kính Tửu, không rời đi dù chỉ một khắc, từng cử động đều thật cẩn thận, không dám nói lời nào.
Bây giờ vẫn chưa đến đêm khuya, còn một khoảng thời gian ngắn nữa mới đến kỳ động dục của Diệp Kính Tửu.
Trước tiên, Thẩm Chi đến gian phòng bên cạnh, lấy lò luyện đan tử kim chứa thần hỏa để luyện chế Ức Tình Đan cho Diệp Kính Tửu, ngăn mùi hương lan ra khi kỳ động dục đến, tránh thu hút sự chú ý của Sầm Lan và những người khác.
Còn về việc vì sao Diệp Kính Tửu đã có Ức Tình Đan của Mục Tu nhưng vẫn phải luyện chế lại một lần nữa ——
Ức Tình Đan của Mục Tu đúng là hàng cao cấp, nhưng đó là thứ thời trẻ Thẩm Chi tiện tay luyện ra khi nghiên cứu về cơ thể song tính mang thể chất lô đỉnh, không biết vì sao lại rơi vào tay Mục gia.
Tuy loại Ức Tình Đan này có tác dụng áp chế kỳ động dục với cơ thể song tính mang thể chất lô đỉnh, nhưng xét cho cùng vẫn chỉ là thứ phẩm trong tay hắn. Thẩm Chi tuyệt đối không thể để bảo bối nhỏ của mình uống loại thứ phẩm này.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu không phải Sầm Lan và những người khác tìm tới, thì có lẽ chẳng cần phải luyện chế Ức Tình Đan nữa…
“Vậy mà Sầm Lan đã tìm đến nước Đại Nhạn, tốc độ cũng nhanh thật.”
Thẩm Chi ném một cây linh thảo ngàn năm vào lò, dùng thần hỏa luyện chế: “Cuối cùng là sai sót ở đâu? Vốn tưởng rằng có thể kéo dài được mười mấy ngày nữa chứ.”
Nếu vậy, e rằng việc thí nghiệm trên người Lâm Thời Chiêu sẽ khó mà tiến hành thuận lợi.
Tuy nhiên… huyết mạch Yêu tộc trong cơ thể Lâm Thời Chiêu dễ bị kích thích hơn so với hắn tưởng tượng, tốc độ thức tỉnh đang nhanh chóng áp đảo huyết mạch Nhân tộc.
Có phải vì nó phù hợp với thể chất của Tiểu Tửu không?
Có lẽ có thể liều một phen, sẽ kịp thí nghiệm chứ?
Thẩm Chi suy nghĩ gì đó rồi thêm loại thảo dược cuối cùng vào.
Sau khi luyện chế đan dược thành công, Thẩm Chi đặt nó vào bình đan rồi quay về tẩm cung của Diệp Kính Tửu.
Diệp Kính Tửu đã bắt đầu có dấu hiệu bước vào kỳ động dục, thiếu niên vốn ngủ say yên tĩnh giờ lại trở nên bứt rứt không yên, khắp người ướt đẫm mồ hôi nóng rực, ngay cả hơi thở cũng phảng phất vị sữa ngọt ngào.
Nghĩ lại thì, Thẩm Chi chưa từng thấy cơ thể song tính mang thể chất lô đỉnh nào có mùi hương cơ thể là mùi sữa. Hương thơm này khiến người ta lầm tưởng rằng Diệp Kính Tửu vẫn chưa trưởng thành, nhưng vào khoảnh khắc cơ thể báo hiệu đã chín muồi để được thu hoạch, nó lại càng trở nên quyến rũ hơn.
“Ưm… nóng quá…” Diệp Kính Tửu khẽ rên, khuôn mặt ửng đỏ trông rất đáng yêu.
Tiểu Tửu kêu nóng, Thẩm Chi lập tức ân cần vén chăn của Diệp Kính Tửu để giúp cậu tản bớt hơi nóng.
Nhưng khi chăn được vén lên, cảnh sắc kiều diễm bên dưới lộ ra, nụ cười nơi khóe môi Thẩm Chi chợt cứng đờ. Đôi mắt cún con vốn luôn ngây thơ vô tội của hắn lập tức tối sầm xuống, khóe mắt hắn cụp nhẹ rồi khẽ nheo lại, đáy mắt hiện lên màu đen u tối.
Ha, phải nói sao nhỉ, Tiểu Tửu đúng là đẹp đến mức khiến người ta muốn thưởng thức?
Trên giường, thiếu niên vô thức cọ xát đôi chân thon dài, dương vật cương cứng khiến áo trong nhô lên thành chóp, đỉnh dương vật đã ướt đẫm, thấm ướt khiến lớp vải sẫm màu.
Động dục rồi à? Rõ ràng vẫn còn một ít thời gian nữa mà.
Hương sữa mê người từ cơ thể thiếu niên dần lan tỏa ra ngoài. Thẩm Chi lập tức thi triển pháp thuật, dựng kết giới để tạm thời phong tỏa mùi hương của Diệp Kính Tửu, không cho nó khuếch tán ra bên ngoài.
Thế nhưng, khi kỳ động dục đạt đến đỉnh điểm thì ngay cả kết giới cũng không thể ngăn cản mùi hương khuếch tán. Mùi hương ấy sẽ điên cuồng quyến rũ nam nhân tìm đến để thỏa mãn Diệp Kính Tửu.
Dáng người Thẩm Chi cao lớn, hoàn toàn trái ngược với gương mặt tuấn tú, vô tội của hắn. Cơ thể hắn mang đến một cảm giác áp bức đầy uy hiếp.
Trước đây, Thẩm Chi thường dùng vẻ mặt vô tội và thân thiện để trung hòa sự đối lập này, nhưng khi hắn không cười, sự chênh lệch ấy lại trở nên rõ rệt hơn.
Đặc biệt là khi Thẩm Chi vén ngược tóc lên, khóe môi hắn hiện lên một nụ cười kỳ lạ.
Hắn toát ra một luồng áp lực đầy tính xâm lược.
Thẩm Chi không vội cho Tiểu Tửu uống Ức Tình Đan, nếu không, vẻ quyến rũ hiếm hoi lần đầu bộc lộ của bảo bối bối sẽ bị bỏ lỡ một cách đáng tiếc.
Hắn ngồi xổm bên mép giường, cằm tựa lên cánh tay, gương mặt gần sát với khuôn mặt ngủ say của Diệp Kính Tửu. Thậm chí Thẩm Chi còn có thể cảm nhận được hơi thở nóng rực của Tiểu Tửu phả lên mặt mình.
Nhẹ như lông hồng.
Quá đáng yêu, thật sự quá đáng yêu.
Càng nhìn càng muốn chiếm đoạt, càng nhìn càng khao khát được móc lấy trái tim của cậu, rồi cất vào chiếc bình nhỏ của riêng mình.
Nhưng… cảm giác cương cứng kỳ lạ ở thân dưới…
“Tiểu Tửu thật lợi hại, vậy mà lại khiến ta cũng…” cương cứng.
Thẩm Chi khẽ nheo mắt, ánh mắt nhìn về phía Diệp Kính Tửu ngày càng nóng bỏng.
Là kẻ trường sinh hơn cả những giống loài trường sinh, từ lâu Thẩm Chi đã đánh mất hứng thú với ham muốn nhục dục.
Nhưng khác với Lâm Thời Chiêu – kẻ bị cơn đau thể xác làm giảm ham muốn, ngay từ ban đầu Thẩm Chi đã vô cảm với dục vọng.
Từ nhỏ, hắn đã theo cha mẹ hành nghề y, chứng kiến vô số cơ thể nam nhân và nữ nhân trần truồng, dù là mạnh mẽ cường tráng hay mảnh mai thướt tha, béo mập hay gầy gò, già nua hay non trẻ, tất cả đều đã quá quen thuộc, hắn đã nhìn thấy rất rất nhiều lần.
Bởi vì hiểu quá rõ và quá quen thuộc với cấu trúc cơ thể con người, gần như trong cuộc đời Thẩm Chi không tồn tại hai chữ “dục vọng”. Ngay cả hiện tượng sinh lý như “chào cờ” cũng hiếm khi xảy ra. Hiếm khi hắn tự thỏa mãn, lại càng không hứng thú với chuyện ân ái nam nữ.
Điều duy nhất có thể khơi gợi hứng thú của hắn chính là thí nghiệm, những thí nghiệm kỳ quái, những thí nghiệm vô nhân tính.
…Tuy nhiên, mùi hương tỏa ra từ cơ thể Diệp Kính Tửu lại kích thích và đánh thức dục vọng đã ngủ say bấy lâu trong Thẩm Chi.
Thật kỳ lạ.
Thẩm Chi từng chữa trị cho cơ thể song tính mang thể chất lô đỉnh, từng ngửi qua mùi hương tỏa ra từ họ trong kỳ động dục, cũng từng chứng kiến cơ thể trần trụi và dáng vẻ dâm loạn của bọn họ khi chẳng màng tôn nghiêm, chỉ biết dạng chân cầu mong được dương vật lấp đầy.
Nhưng hắn chỉ cảm thấy phiền phức, tiện tay ném cơ thể song tính mang thể chất lô đỉnh sang một bên, để chủ nhân của đối phương thỏa mãn ham muốn đột ngột trỗi dậy đó.
Chính vì vậy, cảm giác nóng rực cương cứng nơi thân dưới mới khiến Thẩm Chi cảm thấy thú vị hơn.
“Tiểu Tửu, Tiểu Tửu, tỉnh lại đi.”
Thẩm Chi khẽ thổi hơi bên tai Diệp Kính Tửu, nhìn thấy thiếu niên khẽ rụt người lại, đôi mắt hắn cong lên rạng rỡ hơn: “Tỉnh lại nào, Tiểu Tửu. Ngươi làm Chi Chi cứng quá rồi, bên dưới lạ lắm. Ngươi giúp Chi Chi một chút, được không?”
——
Nóng quá…
Phía dưới, trống rỗng quá, ngứa quá… Muốn được thứ gì đó lấp đầy…
Rất muốn…
Dường như bên tai có người kêu cậu tỉnh lại, người kia nói…
Nói rằng mình bị cậu làm cứng rồi, không biết phải làm sao, muốn cậu giúp người kia giải quyết.
Làm sao để giúp đỡ đây?
“A…”
Diệp Kính Tửu thở ra một luồng hơi nóng, cậu mơ màng mở mắt.
Âm hộ trống rỗng quá, không ngừng rỉ nước chảy ra ngoài. Gậy thịt cũng căng cứng. Còn phía sau… ưm… ngứa quá.
“Ngươi tỉnh chưa? Tiểu Tửu.”
Bên tai lại vang lên giọng nói kia: “Bên dưới ta cứng quá, làm cách nào cũng không dịu đi được. Tiểu Tửu, ngươi nói xem ta phải làm sao mới dịu xuống đây?”
Làm thế nào mới có thể dịu xuống đây?
Tất nhiên là để âm hộ nuốt lấy dương vật, cứ chịch vào… rồi tự nhiên sẽ dịu xuống thôi…
Ôi… chuyện gì thế này? Sao cậu cứ nghĩ mãi về những thứ này?
Nhưng mà, người kia nói dương vật của hắn cứng quá, vậy có phải lớn lắm đúng không? Khi chịch vào âm hộ, chắc chắn sẽ lấp đầy nơi ấy, đúng không? Chỉ cần chuyển động một chút thôi, hẳn là có thể xua tan cảm giác ngứa ngáy tra tấn người kia.
Dương vật lớn đi vào, chắc sẽ rất thoải mái, sẽ lấp đầy âm hộ đến mức chẳng có giọt nước dâm nào có thể tràn ra ngoài…
A… Không được.
Diệp Kính Tửu lắc đầu, cố gắng vứt bỏ hết những suy nghĩ dơ bẩn trong đầu.
Nhưng vô ích, cơ thể cậu ngày càng nóng, thậm chí giọng nói của người kia cũng trở nên quyến rũ lạ thường.
Dưới ánh mắt nóng bỏng của người kia, cậu vô thức cọ xát hai chân, một tay nắm lấy gậy thịt đang cương cứng của bản thân. Đôi mắt mơ màng nhìn lên trần giường, bàn tay vuốt ve gậy thịt cương cứng của chính mình, phát ra những tiếng rên rỉ ngọt ngào.
“Ưm… Ư…” Diệp Kính Tửu hừ một tiếng, hồi lâu sau, cậu nhíu mày một cách bất mãn.
Không hề thoải mái chút nào.
Vuốt ve như thế này, không bắn ra được, không bắn ra được.
Diệp Kính Tửu rất sốt ruột, cậu không hiểu vì sao tự vuốt ve gậy thịt lại chẳng sướng chút nào, ngược lại cơ thể lại càng trống rỗng hơn, càng khó chịu hơn.
Một bàn tay xa lạ bất chợt bao lấy tay của Diệp Kính Tửu, siết chặt lấy gậy thịt cậu. Đột nhiên cơ thể Diệp Kính Tửu run lên, cơ thể cậu duỗi thẳng: “A—”
“Tiểu Tửu khó chịu, ta cũng rất khó chịu.”
Chủ nhân của bàn tay đang dẫn dắt cậu vuốt ve gậy thịt của mình, hắn từ từ nói: “Tiểu Tửu có thể nghĩ ra cách nào khiến cả hai chúng ta đều vui vẻ không?”
“… Làm, cách nào?”
Ánh mắt Diệp Kính Tửu trở nên mơ hồ: “Ta… Ta không biết, ta chỉ muốn… muốn đại sư huynh…”
Đã đến nước này rồi mà Tiểu Tửu vẫn chưa chủ động ngỏ lời cầu hoan sao?
Xem ra kỳ động dục mới vừa bắt đầu, vẫn chưa làm cho đầu óc Tiểu Tửu hoàn toàn hỗn loạn.
Nhưng mà, đại sư huynh? Đại sư huynh của Tiểu Tửu?
“Tiểu Tửu thích đại sư huynh à? Trước giờ ngươi chưa từng nói với ta đâu.”
Thẩm Chi thở dài, tốc độ vuốt ve lại không hề giảm: “Tiểu Tửu không nói cho ta biết chuyện của mình, có phải là không tin ta không?”
“Tin… Tin ngươi?”
Diệp Kính Tửu nghiêng đầu, đối diện với Thẩm Chi, cậu nghiêng đầu một cách mơ màng: “Ngươi là… ai?”
Đôi mắt đang cong của Thẩm Chí cứng đờ, rồi dần dần trở nên lạnh lẽo khi đối diện với Diệp Kính Tửu. Hắn chớp mắt, nhẹ nhàng nói: “Ta là Chi Chi đây. Tiểu Tửu không nhớ ta à?”
“Chi… Chi?”
Diệp Kính Tửu thở gấp một cách dồn dập, hơi thở ngọt ngào, cậu lắc đầu: “Ta không quen biết ngươi… Ta muốn, muốn đại sư huynh…”
“Vậy rốt cuộc đại sư huynh trông như thế nào? Ta thật sự rất tò mò.”
Ngón tay Thẩm Chi xoa nắn niệu đạo mẫn cảm một cách nhẹ nhàng, khiến chủ nhân của cơ thể này bị kích thức đến mức duỗi thẳng người, vô thức bật ra tiếng nức nở ngọt ngào.
Thẩm Chi dùng đầu ngón tay chặn niệu đạo muốn xuất tinh, hắn bĩu môi đầy bất mãn: “Đang trong kỳ động dục mà Tiểu Tửu vẫn nhớ đến đại sư huynh, ta ghen rồi đấy!”
Cảm giác bị ngăn không cho xuất ra khổ sở vô cùng, Diệp Kính Tửu cố gắng gạt đi bàn tay đang ngăn cản cậu của Thẩm Chi, nhưng dù có cố gắng thế nào cũng không thể lay chuyển. Cậu càng lúc càng cảm thấy khó chịu, vặn vẹo vòng eo nhỏ nhắn, phần bụng bằng phẳng phập phồng kịch liệt, núm vú bên dưới lớp áo mỏng cũng nhô lên rõ ràng: “Đừng chặn mà… đừng mà…”
“Vậy Tiểu Tửu nói một câu thích ta đi.”
Thẩm Chi mỉm cười: “Nói một câu “Ta thích Chi Chi”, được không?”
“Ừm, ừm.” Đầu óc Diệp Kính Tửu hỗn loạn, chẳng nhớ được gì nữa, cậu thở gấp gật đầu: “Ta thích… thích Chi Chi…”
“Hì hì.”
Sau khi có được câu trả lời mình muốn, Thẩm Chi thỏa mãn dời đầu ngón tay, đôi mắt lại cong lên: “Nếu Tiểu Tửu thích ta, vậy ta sẽ lập tức thỏa mãn Tiểu Tửu.”
Thẩm Chi nhìn thấy Diệp Kính Tửu ngửa đầu, nhíu chặt mày, hơi thở hỗn loạn, trong tiếng rên rỉ nghẹn ngào bắn ra.
Cổ của cậu mảnh mai, bóng ngọn nến lay động phản chiếu trên làn da trắng như tuyết, khiến người ta có cảm giác như nó sắp gãy đến nơi.
Thật đẹp.
Phía dưới căng cứng, hắn chưa từng biết dương vật của mình lại có thể hưng phấn đến mức này.
Có lẽ khao khát được ân ái với Tiểu Tửu của hắn chẳng hề thua kém ham muốn trong kỳ động dục của cậu, thậm chí còn mãnh liệt hơn.
“Ta nghĩ mình đã bị mùi hương cơ thể của Tiểu Tửu quyến rũ rồi.”
Thẩm Chi dùng ngón tay khẽ lướt qua lòng bàn tay Diệp Kính Tửu, đối phương bị kích thích lập tức nắm chặt lấy ngón tay hắn.
Thẩm Chi cười khẽ, ngón tay thọc vào rút ra trong lòng bàn tay đối phương một cách dâm đãng: “Tiểu Tửu bắn rồi, nhưng ta thì chưa, Tiểu Tửu có biết bây giờ ta phải làm sao không? Bên dưới cứng quá… rất muốn tìm một cái lỗ nào đó để… đâm vào.”
Ưm… rõ ràng đã bắn rồi, nhưng cơ thể lại càng cảm thấy khó chịu hơn…
Âm hộ không ngừng co thắt, nước dâm không ngừng chảy ra ngoài. Đúng lúc Diệp Kính Tửu khó chịu đến cực hạn thì cậu nghe thấy người kia nói: “Muốn tìm một cái lỗ… để cắm vào.”
Cắm… lỗ?
“A… Khó chịu quá…”
Diệp Kính Tửu nắm lấy cánh tay của người kia, ngón tay luồn qua mu bàn tay, hai bàn tay đan chặt vào nhau.
Tay hắn thật lớn, ngón tay mà đâm vào âm hộ chắc chắn sẽ rất thoải mái.
Suy nghĩ của Diệp Kính Tửu ngày càng lệch khỏi quỹ đạo suy nghĩ ban đầu, lý trí của cậu dần rút lui trong kỳ động dục ngày càng mãnh liệt, cuối cùng rối thành một mớ hỗn loạn.
Cậu phủ lên ngón tay thiếu niên, mười ngón tay đan chặt vào nhau. Hơi thở nam nhân khiến Diệp Kính Tửu không ngừng tiết ra nước bọt, ý thức dần trở nên mơ hồ. Đến khi tỉnh táo lại, cậu đã đè Thẩm Chi xuống đất.
“Tiểu Tửu, ngươi muốn làm gì?”
Khuôn mặt của thiếu niên dưới thân đỏ bừng, ánh mắt vô tội nhìn cậu, giọng nói lại ẩn chứa sự mong đợi: “Tiểu Tửu… Chúng ta không thể như vậy.”
“Không thể… à?”
Diệp Kính Tửu cắn môi dưới, cậu ngồi khoá lên người thiếu niên, quỳ trên sàn nhà, cúi thấp người xuống.
Phần thân dưới của cậu trần truồng, cậu cảm nhận được vật cứng của thiếu niên đè vào âm hộ của mình cách một lớp vải mỏng, thỉnh thoảng giật lên chọc vào âm hộ của cậu, kích thích nước dâm chảy ra dữ dội hơn.
“Nhưng phía dưới ngứa quá, rất khó chịu…”
Diệp Kính Tửu lắc mông, dùng âm hộ kẹp chặt vật cứng của thiếu niên cách một lớp vải, không quan tâm đến khuôn mặt đang đỏ lên của thiếu niên, cậu tiến lại gần môi hắn: “Chi…Chi, giúp ta với, được không?”
A a, gần quá, gần quá, sắp hôn rồi.
Hồi hộp quá.
Thẩm Chi chăm chú nhìn gương mặt gần trong gang tấc của Diệp Kính Tửu, thậm chí có thể nhìn thấy bóng hình mình phản chiếu trong đôi mắt của Tiểu Tửu—
Đó là khuôn mặt của hắn.
Không xong rồi, nụ cười này, nếu Tiểu Tửu tỉnh táo lại nhìn thấy, chắc chắn sẽ sợ hãi đúng không?
Nhưng mà, không nhịn được, không nhịn được, không nhịn được, hoàn toàn không nhịn được.
Lý trí của Tiểu Tửu đã hoàn toàn bị kỳ động dục cuốn trôi, vậy nên mới dùng âm hộ kẹp lấy dương vật hắn, cầu xin hắn tiến vào.
Nơi mềm mại và yếu ớt đó, trước đây Thẩm Chi đã từng dùng ngón tay thăm dò.
Phần lớn thời gian, âm hộ đầy đặn sẽ chứa tinh dịch đậm đặc của Lâm Thời Chiêu, âm hộ bị cắm đến mức mềm mại, chỉ cần ngón tay móc nhẹ thì từng dòng tinh dịch đặc màu trắng sẽ chảy ra từ sâu bên trong.
Nhiệt độ cơ thể của Lâm Thời Chiêu cao hơn nhiều so với người thường, cho nên tinh dịch do hắn bắn ra cũng nóng hơn người thường.
Đôi khi, Thẩm Chi sẽ tự hỏi sau khi bị Lâm Thời Chiêu bắn tinh dịch đậm đặc và ấm nóng vào, liệu Tiểu Tửu có mê mẩn rên rỉ và hoàn toàn không quan tâm đến đạo đức liêm sỉ gì hay không. Khi bị tinh dịch nóng bỏng của Lâm Thời Chiêu bắn vào âm hộ nhạy cảm, vách tử cung mềm mại, các nếp gấp ở hậu môn thì cậu sẽ có biểu cảm thế nào?
Chắc chắn là biểu cảm như bị chơi đến tan nát.
Thẩm Chi không hứng thú với tình dục, nhưng khi đối tượng là Diệp Kính Tửu thì hắn lại cảm thấy ngọn lửa dục vọng như bùng lên, thiêu đốt lý trí hắn, khiến nụ cười thường ngày mà hắn vẫn luôn giỏi giả vờ hóa thành tro bụi.
Lúc này, dục vọng thú tính của nam nhân được giải phóng một cách trọn vẹn nhất. Hắn lật người lại, mạnh mẽ đè lên cơ thể của Diệp Kính Tửu – người đang nhìn hắn với đôi mắt ướt át và mơ màng.
Dương vật vẫn còn cương cứng, vì không được thỏa mãn nên cựa quậy. Thẩm Chi giải thoát dương vật ra khỏi quần lót, dùng quy đầu chọc vào âm hộ đầy đặn của Diệp Kính Cửu, âm vật đỏ mềm mại ẩn trong âm hộ.
Nghĩ lại thì, hình như buổi chiều Mục Tu mới thoả mãn Tiểu Tửu thì phải? Âm vật lẽ ra phải rất sưng, nhưng bây giờ lại mềm mại như thể chưa từng trải qua chuyện giường chiếu.
Tiểu Tửu tự mình bôi thuốc mỡ à? Liệu cậu có phun nước vào tay mình không?
Tiểu Tửu luôn rất nhạy cảm, dù mỗi lần hắn chỉ bôi thuốc một cách bình thường, nhưng Tiểu Tửu luôn run rẩy và xuất tinh, tinh dịch bắn khắp tay hắn, thậm chí có lúc còn bắn lên cả mặt hắn.
Nhưng Tiểu Tửu là một đứa trẻ ngoan, cậu sẽ xin lỗi hắn với vẻ mặt chột dạ.
Vậy, lần này cậu cũng sẽ xin lỗi hắn chứ?
Sau cùng, hắn chỉ là một thiếu niên nhỏ tuổi hơn cả Tiểu Tửu, bị mùi hương cơ thể của đối phương quyến rũ, cuối cùng bị Tiểu Tửu cưỡng hiếp dương vật vô tội… A.
Cậu sẽ khóc lóc xin lỗi hắn à? Có chịu trách nhiệm với hắn không?
Có nói… Sẵn sàng dâng hiến trái tim mình cho hắn không?
Ha ha, hắn rất mong chờ.
Thân hình của Thẩm Chi cao lớn, cho nên dương vật của hắn cũng rất thô to. Nhưng không giống như dương vật xấu xí của nam nhân tầm thường, dương vật của Thẩm Chi rất sạch sẽ và tinh tế, thậm chí có thể được miêu tả là… hồng hào.
Dù so sánh với gậy thịt của Diệp Kính Tửu, chưa nói đến kích thước, chỉ nhìn bề ngoài thì khó mà biết được dương vật của ai xinh đẹp hơn.
Nhưng khi những đường gân xanh trên dương vật sưng lên và phồng lên từng chút một, thì dương vật xinh đẹp này chứa sức mạnh hoàn hảo.
Đặc biệt là khi quy đầu to bằng quả trứng cọ xát vào âm vật của Diệp Kính Tửu, khoái cảm dâm loạn khi bị dương vật xâm phạm lại càng khiến người ta nhìn rõ bản chất.
Giống như vẻ ngoài của Thẩm Chi, trông có vẻ vô hại, nhưng bên trong lại vô cùng nguy hiểm.
Cảm giác sung sướng khi âm vật bị quy đầu nghiền qua thật sự quá thoải mái.
Đúng lúc Diệp Kính Tửu nghĩ rằng dương vật mà mình khao khát sắp tiến vào cơ thể thì dương vật đó ngừng nghiền qua âm vật của cậu, thay vào đó, có người nhẹ nhàng thổi một luồng khí nóng vào âm hộ đang không ngừng chảy nước của cậu.
“A… Chảy nước…”
Diệp Kính Tửu khó chịu muốn thoát khỏi luồng hơi nóng này, nhưng thiếu niên kia lại khống chế cơ thể khiến cậu không thể động đậy, cậu gấp đến mức muốn khóc: “Ta không muốn cái này… Ta muốn… muốn dương vật lớn…”
“Tiểu Tửu, ngươi không thể làm như vậy được. Bây giờ đầu óc của Tiểu Tửu quá hỗn loạn, ta dùng miệng giúp Tiểu Tửu xuất ra, được không?”
Thẩm Chi nói rồi thổi một hơi đầy khiêu khích về phía âm vật đỏ nhạy cảm và mềm mại kia: “Chúng ta không thể làm vậy được.”
“Không được, không được, muốn, muốn dương vật lớn…”
Diệp Kính Tửu cúi xuống, cậu tùy tiện kéo giật những sợi tóc của thiếu niên, đôi mắt đỏ hoe nói: “Làm ơn, Chi Chi…”
“Nhưng mà Tiểu Tửu, lần đầu tiên của ta rất quý giá, ta chỉ trao cho người sẵn sàng chăm sóc ta cả đời còn lại.”
Giọng nói của Thẩm Chi rất nhẹ, tựa như ác ma mê hoặc thiếu niên ngây thơ: “Tiểu Tửu sẽ chịu trách nhiệm với ta chứ? Với Chi Chi, với Thẩm Chi?”
“Tiểu Tửu hứa chịu trách nhiệm với ta, ta sẽ giúp Tiểu Tửu ngay.”
Diệp Kính Tửu khó chịu nên không còn quan tâm đến cái gì nữa. Bây giờ trong đầu cậu chỉ nghĩ đến dương vật của nam nhân, cậu muốn dương vật lớn của Thẩm Chi đâm vào âm hộ của mình, nhanh chóng thỏa mãn tất cả sự trống rỗng và ngứa ngáy sâu bên trong âm hộ của cậu.
Cậu không hiểu cái bẫy mà Thẩm Chi lặng lẽ đào cho mình, chỉ gật đầu lia lịa, cắn môi đầy nôn nóng: “Chịu trách nhiệm, chịu trách nhiệm với ngươi,… Chịu, chịu trách nhiệm với Chi Chi…”
“Nhanh… Mau chịch ta…… Chi Chi.”
Diệp Kính Tửu dịu giọng lại, làm nũng với Thẩm Chi: “Ta muốn của ngươi, dương vật lớn của ngươi…”
Thẩm Chi mỉm cười đáp ứng, hắn cong khoé mắt, lại gia cố thêm vài tầng bí thuật, bao phủ toàn bộ tẩm điện.
Chắc là sẽ đủ để hắn chịch Tiểu Tửu một hai lần nhỉ?
Đến lúc đó chắc chắn phải cho cậu uống Ức Tình Đan.
Nếu không sợ là đến đêm khuya, Sầm Lan sẽ lần theo mùi hương và tìm thấy bọn họ.
Mặc dù hắn muốn liếm âm hộ của Tiểu Tửu, nhưng lần này hắn lại muốn dùng dương vật của mình để nếm thử hơn.
Lần sau lại liếm thử xem? Đầu lưỡi tiến vào, âm hộ của Tiểu Tửu sẽ nhanh chóng run rẩy, sẽ dễ dàng đưa Tiểu Tửu lên đỉnh đúng không?
“Tiểu Tửu đã nói sẽ chịu trách nhiệm với ta, vậy thì ta làm thật, được không?”
Thẩm Chi ấn quy đầu sưng to của mình vào cửa âm hộ, tùy tiện cọ xát vài lần, hắn thử thăm dò đâm vào, sau đó lại chơi xấu rút ra, vẻ mặt do dự: “Dương vật của ta lớn như vậy, sẽ không chịch Tiểu Tửu đau chứ? Ta không dám…”
Diệp Kính Tửu bị dương vật liên tục ra vào âm hộ tra tấn phát điên, cậu thản nhiên nói: “Không đau, không đau chút nào.”
Cậu tham lam nhấc eo lên, bám chặt lấy tấm lưng căng phồng của thiếu niên, cưỡng ép âm hộ nuốt lấy dương vật thô to của thiếu niên một cách mạnh mẽ.
“A… Dương vật lớn quá… Thoải mái quá…”
Cảm giác được dương vật lớn lấp đầy thật sự quá thoải mái, Diệp Kính Tửu siết chặt âm hộ, nheo mắt cảm nhận dương vật lớn của thiếu niên đang cựa quậy trong âm hộ của mình.
Cậu vừa định giục Thẩm Chi di chuyển thì một giọt nước mắt nóng hổi đột nhiên rơi xuống mặt Diệp Kính Tửu.
“Hu hu…” Dường như Thẩm Chi đang khóc.
Diệp Kính Tửu vô cùng bối rối, ngơ ngác nhìn thiếu niên đang mím môi, nước mắt chảy dài trên mặt..
“Tiểu Tửu… Âm hộ của ngươi chặt quá a…”
Trong lúc mơ màng, Diệp Kính Tửu nghe thấy Thẩm Chi khóc lóc nói với mình: “Kẹp chặt phía dưới của ta đau quá… hu hu…”