[Xuyên sách] Tiểu Sư Đệ Chỉ Muốn Lười Biếng - Chương 14
- Home
- [Xuyên sách] Tiểu Sư Đệ Chỉ Muốn Lười Biếng
- Chương 14 - Sư tôn phá dục (easter egg: Bị tu sĩ xấu xa dùng ngón tay chọc vào niệu đạo)

Diệp Kính Tửu bị lời nói của sư tôn làm cho sững sờ, đầu óc trống rỗng, cậu quấn chặt chăn theo bản năng, dịch người né xa sư tôn một chút rồi lên tiếng phủ nhận: “Cái… cái gì mà chạm vào chỗ nào? Sư tôn, ta và Mục Tu không có quan…”
“Đêm đó ở linh tuyền, Diệp Kính Tửu.” Sắc mặt Sầm Lan trầm xuống, nhìn thiếu niên đang đầy cảnh giác với mình, giọng điệu y lạnh lẽo: “Một lớp trung y cũng bị ướt sũng, thế mà ngươi vẫn không nhận ra có gì bất thường sao?”
“Ta…” Diệp Kính Tửu lẩm bẩm, đầu óc trống rỗng.
Cậu nhớ lại đêm đó, linh tuyền tỏa ra sương trắng mờ ảo, ngay cả bản thân cậu cũng không thấy rõ, cũng chẳng để ý đến chi tiết. Diệp Kính Tửu chỉ nghĩ rằng việc sư tôn đột ngột rời đi là bởi vì cậu đã quấy nhiễu hứng thú của y, còn tưởng rằng bản thân mình vô tình chiếm tiện nghi ở linh tuyền này, lén lút vui vẻ một mình.
Hóa ra đêm đó, sư tôn cũng đã nhìn thấy… bí mật của cậu sao? Tuy nhiên, cậu lại chẳng nhận ra có gì khác thường.
“Diệp Kính Tửu, cởi ra.”
Diệp Kính Tửu rụt cổ lại, nghe thấy giọng nói lạnh lùng xen lẫn tức giận của sư tôn.
Một tháng qua, cậu ngày ngày ở bên cạnh sư tôn, cũng đã không còn sợ hãi như trước, thậm chí còn vô thức ỷ lại vào y. Nhưng lúc này cậu lại bị dọa tới mức không biết nên làm gì, hốc mắt lập tức trở nên đỏ hoe.
“Ta cũng đâu có muốn để hắn chạm vào…”
Cậu vừa ấm ức vừa sợ hãi, cả người run lên dưới cơn thịnh nộ của sư tôn, nghĩ rằng dù sao sư tôn cũng thấy hết rồi, thế là cũng lập tức buông xuôi, hai tay run rẩy cởi lớp áo khoác bên ngoài y phục.
Sư tôn tức giận cái gì chứ?
Suy cho cùng… cũng đâu liên quan gì tới y.
Diệp Kính Tửu vốn không hiểu nam nhân khi bị khơi dậy dục vọng chiếm hữu thì sẽ đáng sợ tới mức nào.
Dưới ánh mắt lạnh như băng của sư tôn, Diệp Kính Tửu để trần nửa thân trên, lộ ra cặp vú trắng nõn, đầu vú vừa nãy bị Mục Tu véo đến sưng đỏ, giờ phút này vẫn còn hơi ửng hồng.
Đến bây giờ Diệp Kính Tửu vẫn chưa thích ứng được với bộ ngực này, cậu chỉ cảm thấy một một nam nhân trưởng thành lại có ngực mỏng như thế thì thật quái dị. Bởi vì xấu hổ, cậu vội vàng đưa tay che ngực của mình lại: “Sư… sư tôn, Mục Tu chỉ véo một chút, ngoài ra cũng không còn gì nữa.”
Vừa dứt lời, Diệp Kính Tửu nhìn thấy sư tôn đang tiến lại gần giường, da đầu cậu lập tức tê dại, nhìn thấy thân hình cao lớn của nam nhân phủ xuống, hoàn toàn bao trùm lấy cậu, Diệp Kính Tửu rúc người vào góc giường, lúc này trông cậu hệt như một chú chim non tuyệt vọng bị nhốt vào lồng sắt, đơn độc không ai cứu giúp.
Diệp Kính Tửu tự cho rằng những gì mình nói không phải là giả dối, cậu không muốn nhắc lại chuyện trước kia với Mục Tu, vừa xấu hổ lại vừa gây ảnh hưởng đến lòng tự tôn của một nam nhân, không muốn bị sư tôn xem như một kẻ yếu đuối chỉ biết khóc lóc, bị người khác ức hiếp.
Dù sư tôn có nhắc lại chuyện cũ, chỉ cần cậu một mực không chịu thừa nhận, vậy thì sư tôn có thể làm gì được cậu đây?
Sầm Lan nhìn chằm chằm vào đầu vú đỏ hồng trên ngực thiếu niên, màu sắc nổi bật trên làn da trắng nõn đến chói mắt. Sắc mặt y trầm xuống, trong ánh mắt thoáng hiện lên vẻ lạnh lẽo. Y đưa tay nắm lấy cổ tay Diệp Kính Tửu, thiếu niên lập tức hét lên một tiếng, cậu nhào cả người về phía Sầm Lan.
Thiếu niên quỳ nửa người trên giường, cậu không dám ngẩng đầu, chỉ để lộ mái tóc đen dài xõa xuống bờ lưng gầy trắng ngần.
“Sư… sư tôn định làm gì vậy?” Cái đầu nhỏ không dám ngước lên, nhưng cậu vẫn mạnh miệng cãi lại: “Những gì cần nói ta đều đã nói hết rồi. Sư tôn, ta muốn nghỉ ngơi.”
Sầm Lan không nói gì, ánh mắt y dừng lại trên tấm lưng trắng nõn của Diệp Kính Tửu. Vì tư thế quỳ nửa người mà xương bướm của cậu lộ rõ, trông vừa tinh tế lại vừa mong manh. Y phục đã trượt xuống, vắt ngang trên vòng eo nhỏ, lúc này ánh mắt Sầm Lan lướt qua phần hông gần như lộ ra, đường cong tuyệt mỹ, thấp thoáng ẩn hiện dưới lớp vải, càng khiến lòng người ngứa ngáy.
Y thu lại ánh mắt, lòng bàn tay chạm lên tấm lưng trơn mịn, vuốt ve dọc theo xương bướm, ngón tay y dừng lại khi chạm đến mép áo.
Cơ thể dưới tay y không ngừng run rẩy, giọng nói hoảng loạn: “Sư tôn, người…”
“Hắn đã chạm vào chỗ này chưa?” Sầm Lan hỏi.
Nói xong, y lạnh lùng nhìn xuống Diệp Kính Tửu, đối phương vẫn không dám ngẩng đầu, không đáp lời, cũng không lắc đầu, chỉ cứng đờ cả người, mặc cho y tùy ý kiểm tra.
Diệp Kính Tửu không hiểu sao sư tôn lại đột nhiên chạm vào cậu. Mọi chuyện xảy ra lúc này đều quá sức hoang đường, đến mức cậu chẳng thể nghĩ ra cách nào để đối phó.
Cậu chỉ biết rằng hiện giờ sư tôn đang rất tức giận, bàn tay lạnh lẽo kia chậm rãi vuốt ve mông cậu, khiến Diệp Kính Tửu sợ hãi đến mức không dám lên tiếng.
Lúc này, đầu óc Diệp Kính Tửu rối bời, ngay sau đó cậu lại nghe thấy giọng nói trầm thấp vang lên trên đỉnh đầu: “Ngẩng đầu lên.”
Cả người cậu run lên một chút, cậu nắm chặt ga giường dưới tay, chậm chạp ngước lên, ánh mắt e dè đối diện với sư tôn.
Trong mắt sư tôn chứa đầy sương lạnh, Diệp Kính Tửu vừa lấy hết can đảm định mở miệng, nhưng sư tôn đã trực tiếp cắt ngang: “Diệp Kính Tử, mau trả lời ta, hắn đã chạm vào chỗ này chưa?”
“Hắn đã chạm vào rồi.”
Diệp Kính Tửu dời mắt đi, nhanh miệng giải thích: “Là Mục Tu ép ta, ta đâu có tình nguyện!”
Thế nhưng, sắc mặt sư tôn không hề dịu đi chút nào, ngược lại, y bắt đầu đưa tay kéo y phục của Diệp Kính Tửu xuống, từ đỉnh mông trượt xuống đến khoeo chân.
Thân thể trắng nõn lập tức phơi bày trong không khí, sư tôn dùng tay ấn vai Diệp Kính Tửu xuống, để cậu ngồi trên giường.
“Hắn còn chạm vào chỗ nào nữa?” Giọng nói lạnh lùng của sư tôn không có bất kì cảm xúc nào. Diệp Kính Tửu ngồi quỳ trên giường, khuôn mặt cậu đỏ bừng, dùng tay che chắn thân dưới. Cậu bị sư tôn đẩy một cái, cơn giận nổi lên, chẳng còn bận tâm đến sợ hãi nữa, đôi mắt cậu đỏ hoe, tức tối nói: “Nói chung là chỗ nào cũng đã chạm rồi! Nói cho cùng, ta bị chạm vào đâu thì có liên quan gì đến sư tôn chứ! Ta… ta cũng đâu có tình nguyện!”
Càng nói, cậu lại càng thấy tủi thân, hai mắt ngấn nước.
“Hắn dùng thân phận song tính của ta để uy hiếp ta, ta đánh cũng không lại, hắn ôm ta rồi vừa sờ vừa liếm, ta khóc lóc đuổi hắn đi, hắn lại càng quá trớn hơn, cuối cùng còn suýt thì…”
Diệp Kính Tửu nói đến đây, cậu lại dùng mu bàn tay mạnh mẽ lau nước mắt, nghẹn ngào: “Chuyện này là lỗi của ta sao? Sư tôn hung dữ với ta làm gì!”
Nói xong, cậu lập tức giấu mặt vào giữa hai đầu gối, như một con đà điểu không muốn nhìn sư tôn nữa. Cậu cảm thấy lúc này bản thân đang trong trạng thái cực kỳ nhục nhã, không chỉ bị sư tôn biết được bí mật thân phận song tính mà bản thân luôn muốn giấu đi, mà còn ngốc nghếch đến mức vì một tháng tu luyện tâm thức mà sinh ra chút ỷ lại đối với sư tôn.
Vì vậy, ngoài sự kính sợ đối với sư tôn, Diệp Kính Tửu còn sinh ra cảm giác thân cận. Cậu cảm thấy mình đã coi sư tôn như một trưởng bối đáng tin cậy, nên mới có thể thổ lộ chuyện xảy ra với Mục Tu trước mặt người. Thế nhưng bây giờ nghĩ lại, cậu chỉ cảm thấy xấu hổ đến mức không còn mặt mũi nhìn ai.
Diệp Kính Tửu ôm tâm lý trốn tránh, nghĩ rằng sau khi nghe xong, sư tôn sẽ phất tay áo rời đi. Nhưng không ngờ, đợi một lúc lâu, cậu đột nhiên cảm thấy thân dưới nhẹ bẫng, cả người bị nam nhân ôm vào trong lòng.
Cậu hoảng loạn nắm chặt vạt áo sư tôn, đầu tựa vào lồng ngực lạnh lẽo của người. Một chiếc ngoại bào được phủ lên người Diệp Kính Tửu, sau đó cậu cứ thế bị sư tôn bế đi.
“Sư tôn, đây… đây là làm gì vậy?” Giọng Diệp Kính Tửu mang theo âm mũi nghẹn ngào.
Trên má cậu vẫn còn vương vệt nước mắt, chóp mũi nhuộm một màu đỏ nhạt. Diệp Kính Tửu ngốc nghếch ngước đầu nhìn lên, chỉ thấy được góc nghiêng lạnh lùng nhưng tuyệt mỹ của nam nhân.
Sư tôn không đáp, chỉ lẳng lặng ôm cậu rời đi.
Diệp Kính Tửu đã quá quen thuộc với đường đến đỉnh Tĩnh Tu, nhìn hướng đi của sư tôn, cậu lập tức đoán được đích đến…
Linh tuyền.
Ban ngày, linh tuyền vẫn chìm trong sương mù lượn lờ. Bên cạnh suối, tiên thảo mọc um tùm, tạo thành một tấm chắn tự nhiên. Người bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong, còn phong cảnh bên trong cũng khó ai có thể đoán biết.
Diệp Kính Tửu bị sư tôn bế thẳng vào trong, sư tôn cậu không cởi y phục, còn cậu lại cảm nhận được nước suối ấm áp dần dâng lên, từ dưới hông ngập đến ngực, chỉ còn lộ ra phần trên của cơ thể.
Suối nước ấm này có công dụng chữa trị vết thương. Đầu nhũ vừa bị Mục Tu nhéo đến sưng đau, giờ đây được ngâm trong linh tuyền nên vết sưng cũng dần dần dịu lại.
Nước suối ngấm vào y phục của sư tôn, làm lớp vải ướt đẫm dán sát vào người, Diệp Kính Tửu có thể cảm nhận được hơi lạnh trên cơ thể sư tôn xuyên qua lớp vải mỏng. Cậu lấy hết dũng khí ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy sư tôn hơi rũ mắt, sau đó buông cậu xuống.
Diệp Kính Tửu vẫn chưa kịp hoàn hồn, đầu ngón tay lạnh lẽo của sư tôn đột nhiên kẹp lấy đầu vú khiến cậu hoảng loạn, nhưng vì cơ thể quá mức nhạy cảm, thế là không nhịn được rên khẽ một tiếng.
“Sư… sư tôn…”
“Đừng nói, tập trung thanh tẩy thân thể đi.”
Sầm Lan cúi xuống, bởi vì ban nãy y quá mức tức giận nên lời nói và hành động đều thiếu kiểm soát, ngay cả lực tay cũng suýt không giữ được chừng mực.
Người thiếu niên bị y đẩy ngã trên giường, tủi thân đến mức không chịu nổi, thậm chí còn nổi giận với Sầm Lan.
Chỉ đến lúc đó, y mới giật mình nhận ra…
Bản thân y đang ghen sao?
Nực cười.
Y, Sầm Lan, lại sinh ra dục vọng chiếm hữu với một tên tu sĩ chỉ mới đến ở bên cạnh mình vỏn vẹn một tháng.
Thật hoang đường.
Y đưa mắt nhìn chằm chằm đầu vú bị ngón tay mình nhéo đến ửng hồng, xúc cảm tinh tế mềm mại, chỉ mới dùng sức một chút đã có cảm giác tựa như sắp chảy ra sữa. Đôi vú mỏng kia theo dòng nước suối phập phồng nhấp nhô, y dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vê đầu vú mẫn cảm của người thiếu niên khiến cậu thấp giọng thở dốc, nắm lấy cánh tay y, không ngừng cầu xin y: “Sư tôn… Ưm… Đừng nhéo… Đau…”
“Vừa rồi cũng đau như vậy?” Sầm Lan nghe thấy bản thân lạnh giọng chất vấn đối phương.
Thiếu niên đỏ mặt, cúi đầu gật gật.
Ngọn lửa vô danh trong lòng Sầm Lan càng thêm mãnh liệt hơn.
Khi đó, y đã không còn phân rõ đây là lòng đố kị hay là dục hỏa, hoặc chỉ đơn giản là không muốn phân rõ.
Lúc này, dương vật bên dưới trở nên vô cùng cứng rắn, thế là dưới ánh nhìn hoảng loạn của đối phương, y đặt dương vật vào giữa hai chân người thiếu niên, bắt đầu nhẹ nhàng ma sát trước chỗ nhạy cảm, ướt át kia, đồng thời lên tiếng hỏi: “Tên đó cũng chạm vào chỗ này rồi?”
Cơ thể người thiếu niên cứng đờ, dùng sức nắm lấy cánh tay Sầm Lan, trầm mặc gật gật đầu.
Vậy thì có thể nói, ngoại trừ bước cuối cùng kia, tất cả các bước còn lại đều làm đầy đủ.
Khi Sầm Lan còn nhỏ tuổi, người sư tôn còn chưa tọa hóa của y đã dặn dò y từ nay về sau tu hành chỉ được tiến về phía trước, không được quay đầu lại.
Đừng bao giờ nghĩ tới hai từ “hối hận”.
Bây giờ Sầm Lan nghĩ lại, nếu việc đó lặp lại một lần nữa, y chắc chắn sẽ dùng đạo kiếm khí đầu tiên chém đầu tiểu súc sinh kia.
Vừa nghĩ, y vừa xoay người thiếu niên lại, tấm lưng trắng như tuyết của thiếu niên cùng mái tóc dài đen nhánh trông vô cùng chói mắt.
Sầm Lan đưa tay ôm lấy vòng eo thon gầy của thiếu niên, dương vật khổng lồ dán ở huyệt ướt của thiếu niên. Bởi vì dòng nước suối nóng rực này, y thật sự phân biệt được thứ dính chặt lên dương vật y lúc này là nước từ suối nước nóng này hay là dịch thể tiết ra từ nơi nhạy cảm, ướt át kia.
Nhưng mùi sữa của người trong lòng càng thêm đậm đà, quyến rũ hơn, lúc trước Sầm Lan cho rằng thiếu niên chưa cai sữa, hiện giờ mới khẳng định đó là mùi thơm tự nhiên của cơ thể.
Cả cơ thể thơm mùi sữa…
Quá mức dâm đãng, dụ người.
Diệp Kính Tửu bị dương vật của sư tôn ma sát trước cửa huyệt động, bị ép tới mức phải tiết ra toàn bộ dâm dịch ướt át kia.
Âm đế ở giữa miệng âm hộ bị quy đầu của sư tôn nặng nề lướt qua, khoái cảm cũng theo đó mà xông lên đầu, khiến dòng suy nghĩ của cậu bị cắt ngang.
Giờ khắc này, lưng cậu tựa vào trong lòng ngực sư tôn, hai chân kẹp chặt lấy dương vật, bị sư tôn dùng tay bóp chặt lấy vòng eo dùng sức ma sát. Có đôi khi quy đầu của dương vật kia cọ khiến huyệt đạo hơi hé mở, cùng lúc đó một dòng nước suối nóng rực tràn vào trong huyệt, khiến Diệp Kính Tửu không nhịn được thấp giọng thở dốc, dâm dịch không ngừng tràn ra.
“Sư… Sư tôn…”
Làm ơn dừng lại đi.
Không thể như vậy được, cậu không thể như vậy được, rõ ràng cậu đã nhận lời ở bên sư huynh rồi mà…
Ưm… quy đầu lại chà lên âm đế rồi… thật sảng khoái…
Sao dương vật của sư tôn lại lạnh như vậy? Nếu cắm vào, có phải sẽ khiến thịt huyệt bên trong lạnh theo không?
Không được, cậu đang nghĩ cái gì vậy?
Sư huynh vẫn còn đang chiến đấu với yêu thú ở Tù Uyên, thế mà cậu lại ở đây cùng sư tôn…
“Sư tôn… dừng, ưm, dừng lại đi mà…” Diệp Kính Tửu vừa khóc vừa lắc đầu, cố gắng rũ bỏ khoái cảm tê dại.
Huyệt thịt múp míp bị dòng suối nóng bỏng và dương vật lạnh lẽo của sư tôn dày vò, môi âm hộ dày cộm quấn lấy dương vật thô to của sư tôn, quy đầu to lớn hết lần này đến lần khác chà xát lên âm hạch của cậu, khiến toàn bộ dâm dịch cũng theo đó mà không ngừng tuôn trào, ngay cả làn nước suối nóng thơm tho bây giờ cũng đầy mùi tanh nồng.
“Không được… sư tôn… người đang làm gì vậy… không được mà…”
“Làm sạch thân thể.” Sư tôn khàn giọng đáp.
Dùng dương vật lau mình? Đây là lời ngụy biện gì thế kia?
Diệp Kính Tửu tức giận tới mức cả người run rẩy, huyệt đạo lại bị dương vật của sư tôn ma sát đến hỗn loạn, cảm giác trống rỗng không ngừng truyền tới từ sâu trong huyệt đạo.
“Không được… Không được…”
Sư tôn không nói lời nào, hơi thở nặng nề phả vào bên tai cậu, bàn tay y dán chặt vào hai bên đùi Diệp Kính Tửu, đôi tay dùng sức ấn vào trong, khiến lớp thịt non giữa hai chân càng kẹp chặt lấy dương vật to lớn của sư tôn.
Nước suối nóng rực cùng làn thịt non đang kẹp chặt dương vật mang đến khoái cảm khiến dục hỏa trong mắt Sầm Lan càng thêm sâu, y dùng tay bóp eo thiếu niên nâng lên một chút, khiến dương vật khổng lồ của y càng dán chặt vào huyệt đạo ẩm ướt của cậu, tiếng nói của y hơi khàn khàn: “Diệp Kính Tửu, kẹp chặt vào.”
Thiếu niên dưới thân lắc đầu không chịu đồng ý, hai mắt Sầm Lan lập tức trầm xuống, không màng đến việc người thiếu niên khóc lóc cầu xin, dương vật ở giữa hai chân thiếu niên lại không ngừng dùng sức thọt ra, đẩy vào.
Nước suối bị khuấy động đến mức nổi lên bọt sóng, phía dưới của Sầm Lan đánh vào bờ mông trắng như tuyết của Diệp Kính Tửu, lông mu ướt át dán trên mông thiếu niên, thịt mông cùng nước suối cùng nhau dập dờn.
Bờ mông trắng như tuyết kia bị Sầm Lan đâm đến ửng hồng, huyệt đạo bao lấy dương vật vừa ướt vừa chặt. Khi quy đầu lại một lần nữa hung hăng đâm vào âm đế của thiếu niên, Diệp Kính Tửu lắc đầu khóc lóc, dâm dịch không ngừng tuôn trào.
Thoải mái…
Nhưng cậu không nên thấy thoải mái.
Cảm giác tội lỗi khiến Diệp Kính Tửu giãy giụa giữa khoái cảm và áy náy, dương vật lạnh lẽo của sư tôn cứ không ngừng rút ra đưa vào giữa hai chân cậu, âm đế bị dương vật chọc đến ngã trái ngã phải. Trong cảm giác sung sướng tột độ này, cậu gần như quên hết tất cả.
Cho đến khi sư tôn kêu lên một tiếng, ngay sau đó dương vật đẩy đẩy khiến huyệt đạo của cậu nảy lên hai tiếng, tinh dịch đặc sệt lập tức bắn vào âm đế của cậu, tinh dịch kia đột nhiên bắn vào âm đế khiến hai chân cậu run rẩy dữ dội, bên dưới cũng không ngừng phun vào.
“Được…”
Diệp Kính Tửu cũng bắn, cậu không ngừng thở dốc.
Hốc mắt cậu tràn đầy nước mắt, nhìn mặt nước nổi đầy tinh dịch trắng đục, nước mắt cậu khẽ rơi xuống.
Sao sư tôn lại thế này chứ?
Cậu âm thầm rơi nước mắt, để mặc cho thân hình lạnh như băng của sư tôn ôm lấy trong dòng suối nước nóng.
Sư tôn dùng tay bóp eo cậu, cả người Diệp Kính Tửu lập tức tới gần sư tôn hơn.
Diệp Kính Tửu muốn chạy trốn, nhưng cậu trốn không thoát, chỉ cảm nhận được một nụ hôn lạnh lẽo bá đạo dừng trên sống lưng cậu.
“Sư tôn thường hay tịnh thân* như thế sao?” Diệp Kính Tửu nức nở hỏi một câu.
(*Tịnh thân (净身): là một loại thuật pháp dùng để làm sạch cơ thể.)
Người phía sau im lặng một lúc, sư tôn khàn giọng đáp: “Ừ.”
Diệp Kính Tửu đưa tay lau nước mắt, cảm thấy trong lòng vô cùng khó chịu, nỗi buồn nặng trĩu đè lên lồng ngực khiến cậu nghẹt thở.
“Ta muốn gặp đại sư huynh.” Cậu nói với giọng mũi nghẹn ngào.
Diệp Kính Tửu quay lưng về phía nam nhân kia, cậu chìm đắm trong cảm xúc của riêng mình, hoàn toàn không nhìn thấy vẻ mặt nam nhân khi nghe lời cậu nói… đôi mày lạnh lùng chợt cau lại, sắc mặt tối sầm trong thoáng chốc.
Biểu cảm đó…
Còn đáng sợ hơn bất kỳ lần nào trước đây mà cậu từng thấy.
——
“Đại sư huynh, sao lần này huynh vội vã trở về vậy? Phong cách này thật sự chẳng giống huynh chút nào!”
Trên đường về, đệ tử phái Tiêu Dao cùng đi điều tra yêu thú ở Tù Uyên trêu với Yến Lăng Khanh trêu chọc hắn.
Sắc mặt Yến Lăng Khanh có phần mệt mỏi, sau khi điều tra dị biến ở Tù Uyên xong, hắn vội vã quay về phái Tiêu Dao.
Không biết vì sao, trong lòng hắn luôn có cảm giác như bị một tảng đá khổng lồ đè nặng, khó thở vô cùng, vì vậy hắn lại càng lo lắng cho tiểu sư đệ ở nơi xa ngàn dặm.
Không biết tiểu sư đệ ở bên cạnh sư tôn… có sống tốt không?
Sư tôn là người có tính cách lạnh lùng, nhưng chắc sẽ không tới mức làm khó tiểu sư đệ.
Thế nhưng, cảm giác bức bối khó tả này là sao…
Yến Lăng Khanh hoàn hồn, hắn miễn cưỡng mỉm cười với đạo hữu bên cạnh: “Làm phiền sư đệ phải vội vã lên đường cùng ta thế này, thật có lỗi quá. Chỉ là đã lâu rồi không gặp tiểu sư đệ, có chút nhớ nhung. Nhờ sư đệ đi cùng, thật sự vất vả cho ngươi rồi.”
“Vất vả gì chứ, ta còn phải cảm tạ đại sư huynh đã nhiều lần cứu mạng ta trên đường nữa đấy. Nhưng không ngờ, đại sư huynh và tiểu sư đệ lại thân thiết đến vậy sao?”
Đệ tử phái Tiêu Dao cười nói: “Xem ra đại sư huynh rất thích vị tiểu sư đệ này nhỉ?”
Gió thổi khiến mái tóc của Yến Lăng Khanh rối loạn, nhưng sự mỹ lệ trên dung nhan của hắn vẫn không giảm đi phần nào. Nghĩ đến tiểu sư đệ ngoan ngoãn đang chờ mình trở về, khóe môi hắn khẽ nhếch lên, nở một nụ cười nhàn nhạt: “Đúng vậy, ta… rất thích.”
——
Trứng màu:
Trong tử cung vẫn còn tinh dịch mà hồi nãy Mục Tu vừa bắn vào, nhưng nam nhân lại không chê chút nào, dương vật của gã ta đâm chọc vào tử cung đã bị Mục Tu chịch đến mềm mại từ nãy của cậu, dương vật đâm vào tử cung nhạy cảm khiến thiếu niên rên rỉ đầy dâm đãng.
“Ư ưm a, dương vật của thúc thúc chọc tới tử cung của ta rồi! Sướng quá, meo~”
Tinh dịch và nước dâm trong tử cung hòa lẫn vào nhau rỉ ra dính lên dương vật của nam nhân. Nam nhân kia cười, ngón tay gã ta xoa xoa âm vật của thiếu niên, xoa tới mức rỉ ra nước, nhéo vào chỗ nhạy cảm nhất của âm vật.
“Mèo nhỏ bị dương vật chịch sướng như vậy, có phải nên cảm ơn thúc thúc không?”
“Ưm~ cảm ơn, cảm ơn thúc thúc, meo~ cảm ơn dương vật của thúc thúc~ ta muốn ra~”
Nước dâm bắn ra từng đợt tưới ướt dương vật, ngọn lửa dục vọng của nam nhân càng cháy mãnh liệt hơn, nhưng gã ta lại không tăng tốc độ chịch vào tử cung mà lại định dùng ngón tay đâm vào niệu đạo của mèo tinh nhỏ.
Niệu đạo kia vừa nhỏ vừa chặt, nam nhân mới chỉ dùng móng tay chọc vào mà Diệp Kính Tửu đã chịu không nổi.
“Ưm~ cảm giác gì vậy~ thật là kì lạ, meo! tu sĩ thúc thúc đừng đâm vào đó có được không… Hức…”
Nam nhân nhướng mày, gã ta cười khẽ: “Không biết hả? Mèo nhỏ chưa từng đi tiểu bằng cái này à?”
Niệu đạo của Diệp Kính Tửu bị nam nhân dùng móng tay vừa xoa vừa đâm chọc, nhất thời cảm thấy một trận ngứa ngáy, niệu đạo có hơi không chịu nổi, cậu chỉ cảm thấy mình muốn đi tiểu.
Cậu lắc lắc đầu, lỗ tai mèo run rẩy: “Ưm~ Tiểu Tửu không đi tiểu bằng cái này~tu sĩ thúc thúc đừng chọc nữa, Tiểu Tửu muốn đi tiểu, meo~”
Nam nhân cười khẽ, ngón tay gã ta lại đâm vào niệu đạo nhỏ hẹp sâu hơn một ít, ngón tay đâm chọc liên tục: “Thật sao? Bây giờ ta rất muốn nhìn mèo nhỏ đi tiểu, mèo nhỏ, mèo nhỏ có thể tiểu cho thúc thúc xem được không?”
Ngón tay kia cắm vào niệu đạo, trong mắt Diệp Kính Tửu lập tức rưng rưng nước mắt: “Hu hu, tu sĩ thúc thúc đừng đâm ngón tay vào niệu đạo của ta, Tiểu Tửu đau quá –”
Nam nhân không nghe mèo tinh nhỏ vừa khóc vừa kêu, dương vật to lớn của gã ta chịch vào tử cung của cậu khiến khoái cảm đột ngột tăng lên, ngón tay gã ta dùng sức đâm chọc vào niệu đạo của mèo tinh nhỏ, nước dâm mà cậu bắn ra làm ướt cả mũi giày của nam nhân, gã ta cười nói: “Thúc thúc muốn nhìn bé mèo đi tiểu, bé mèo mau tiểu cho thúc thúc xem có được hay không?”
Niệu đạo bị ngón tay của tu sĩ đâm chọc đến đau nhức, Diệp Kính Tửu cảm thấy trong bàng quang càng ngày càng trướng theo động tác đâm vào niêu đạo, cậu muốn bắn ra, bé mèo bị cảm giác sung sướng xa lạ này dọa sợ: “Không muốn!
Ưm… Tiểu Tửu không muốn đi tiểu… Thúc thúc mau rút tay ra khỏi niệu đạo của ta!!”
“Không được à,” Nam nhân cười híp mắt, ngón tay gã ta dùng sức đâm chọc vào niệu đạo thô bạo hơn, giống như muốn đâm nát niệu đạo: “Nếu mèo nhỏ không đi tiểu được, vậy ta sẽ đâm nát niệu đạo của ngươi, sẽ nát đó nha~”
“Nếu như mèo nhỏ không ngoan ngoãn đi tiểu, thúc thúc sẽ làm như vậy thật đó~”
“Ta không muốn bị đâm nát… Cầu xin tu sĩ thúc thúc, Tiểu Tửu không muốn bị đâm nát niệu đạo, hu hu…”
“Vậy thì, nhanh chóng đi tiểu cho thúc thúc xem đi, mèo nhỏ?”