[Xuyên sách] Tiểu Sư Đệ Chỉ Muốn Lười Biếng - Chương 126

Từ nụ hôn nồng nhiệt dưới suối nước nóng tới lúc bị thanh niên ôm ngang dậy, Diệp Kính Tửu vẫn luôn ở trong một trạng thái kỳ lạ.
Cả người cậu bị hun nóng, đầu gối mềm nhũn, làn da trắng nõn bị bàn tay của thanh niên vuốt ve liên hồi khiến cậu phải rùng mình.
Lớp áo trong đã ướt đẫm, lớp vải dệt trong suốt không che được cảnh xuân bên trong. Tầm mắt của thanh niên vô tình nhìn lướt qua cổ áo ướt sũng, vừa dừng lại ở dấu ấn dưới vải dệt thì trở nên âm trầm hơn.
“…”
Diệp Kính Tửu nặng nề thở dốc, ngón tay thon dài trắng nõn cởi đi bộ y phục ướt sũng trên người thanh niên, nói khẽ: “Sư huynh sao thế? Định dẫn ta đi đâu?”
Thanh niên xốc tay ôm chặt thiếu niên trong lòng hơn một chút, giọng nói dịu dàng hơi khàn đi: “Kính Tửu muốn đi đâu thì sư huynh sẽ dẫn đệ tới đó.”
Gần như công khai trần trụi ý định của mình.
Theo lẽ thường thì cậu vẫn còn tình cảm với Thẩm Chi, dù khôi phục ký ức cũng không khiến tình cảm trở nên phức tạp hơn.
Mà giữa cậu và sư tôn cũng có tình cảm mờ ám, dù ít hay nhiều cũng đều mập mờ giữa ranh giới tình yêu.
Với Yến Lăng Khanh, Diệp Kính Tửu biết nếu bản thân không thể chịu trách nhiệm hoàn toàn thì không nên nương theo tình dục làm ra chuyện hoang đường nhất.
Nếu cậu vẫn im lặng, có lẽ con tim rung động sẽ khiến cậu không thể kiềm chế, vô thức rơi vào tình cảm dịu dàng mà thanh niên này dành cho cậu.
“… Vậy đi tới chỗ của huynh đi.”
Cậu thả lỏng ngón tay, ôm siết chặt eo thanh niên, nghiêng mặt áp sát lồng ngực thanh niên, nghe được cả tiếng trái tim đập “thình thịch” “thình thịch” trong lồng ngực.
“Dù sao toàn bộ đỉnh Tĩnh Tu đều bị chú ngữ của sư tôn phủ kín, ta ngủ ở đâu cũng vậy thôi.”
Trái tim trong lồng ngực Diệp Kính Tửu cũng đập “thình thịch” “thình thịch” không ngừng.
Cậu dựa vào cánh tay rắn chắc của thanh niên, khoang mũi tràn ngập hơi thở hắn, nhiệt độ truyền từ nơi da kề da khiến bụng nhỏ cậu nóng bừng, nhanh chóng lan tràn xuống dưới.
Yến Lăng Khanh nói: “Được.”
*
Gần như chưa tới giường hơi thở của hai người đã hòa quyện làm một. Diệp Kính Tửu bị đè tựa vào cột nhà, hai chân quắp vào phần hông mạnh mẽ của thanh niên, ngửa đầu đón lấy nụ hôn nồng nhiệt.
Cậu ôm chặt Yến Lăng Khanh, mặc hắn tách hàm răng đang đóng chặt. Nước bọt hòa quyện, tiếng nước vang vọng khắp gian phòng yên tĩnh.
Diệp Kính Tửu thở dốc, cảm giác được thứ đó của thanh niên đã nhổng thẳng cứng rắn chọc vào giữa bắp đùi non mềm của cậu. Hai người càng hôn môi nồng nhiệt thì thứ kia càng mạnh mẽ đâm chọc lung tung vào vùng đất bí ẩn mẫn cảm.
Trong lúc hôn môi, Diệp Kính Tửu cảm giác bản thân như đang phát sốt.
Lúc này nụ hôn cũng trở nên biến chất.
Không biết hai người đã dừng hôn từ khi nào. Diệp Kính Tửu bị hắn hôn choáng váng đầu óc, chỉ biết thở dốc hồi lâu xong mới nhận ra nụ hôn của thanh niên chưa từng rời đi. Càng về sau nụ hôn càng kéo dài xuống phía dưới, mãi tới khi một bàn tay nâng đùi phải của cậu lên, thanh niên nghiêng đầu về phía trước cắn nhẹ vào môi ngoài hơi lấp lánh ánh nước.
“Á…”
Diệp Kính Tửu rướn cổ, hầu kết di chuyển dưới ánh nến, dục vọng hiện rõ trên khuôn mặt.
Dưới lớp y phục ướt đẫm, cậu cảm nhận được mép thịt non mềm bị bao bọc bên trong khoang miệng ấm nóng, từ từ ướt đẫm sau khi bị đầu lưỡi kích thích.
“A… Ha…”
Cậu không kìm được hạ thấp eo xuống, túm chặt tóc thanh niên, bàn chân trắng nõn cong xuống phiếm hồng vì tình dục, cả người gần như ngồi hẳn lên.
Lỗ nhỏ bị chóp mũi cao thẳng của Yến Lăng Khanh chọc vào, hột le mẫn cảm biến thành màu đỏ tươi sau khi bị chóp mũi đè ép. Khoái cảm ập tới khiến Diệp Kính Tửu run lẩy bẩy, nước bọt chảy ra từ khóe miệng.
“Ư… Đâm vào rồi… Đừng liếm chỗ đó, a, đừng chọc lưỡi vào, đâm vào đi…”
Thanh niên dùng đầu lưỡi chậm rãi liếm mở môi thịt, lỗ nhỏ vốn đã dính đầy nước nhờn bắt đầu đóng mở mặc thanh niên ra sức lần mò khi được thanh niên vỗ về chơi đùa.
Diệp Kính Tửu căng cứng người, cảm giác được đầu lưỡi của đại sư huynh đang chọc vào lỗ thịt múp rụp, bắp đùi bị thanh niên kéo căng mở rộng, thịt đùi trắng nõn tràn ra khỏi kẽ tay.
Cậu bày ra tư thế dâm dục nhất, nhưng khi sư huynh ngày càng mút mạnh hơn, vừa cắn vừa mút tựa như đang nhấm nháp đồ ăn ngon khiến Diệp Kính Tửu phải ê a kêu lên nhưng mèo con động dục không ngừng.
“Sư, sư huynh, a, ta… ư… mút như vậy tiếp đi, sắp, ư, sắp ra rồi…”
Diệp Kính Tửu cắn nhẹ lên ngón tay, đôi mắt hạnh tròn trịa nhiễm đầy tình dục, ngay cả giọng nói cũng run run.
Thanh niên không quan tâm, tiếp tục liếm mút môi lớn môi nhỏ múp thịt đầy nước nhờn, đầu lưỡi chọc vào rê lê trên, liếm qua từng điểm mẫn cảm bên trong lỗ thịt.
Nữ huyệt của cậu bị khoang miệng ấm nóng bao bọc hoàn toàn, không còn sức lực để khiêu khích nữa, khiến Diệp Kính Tửu rên rỉ động tình.
Chỉ có lúc này Diệp Kính Tửu mới nhận ra đại sư huynh cũng có dục vọng.
Cũng như có cả thú tính.
Huyệt múp bị thanh niên liếm láp ướt nước nhờn dầm dề, đầu lưỡi mới chọc nhẹ một cái nước nhờn đã chảy ra ồ ạt.
Mỗi khi đầu mũi cọ nhẹ vào hột le cơ thể của thiếu niên sẽ hơi run lên, siết chặt tóc của Yến Lăng Khanh.
Y phục của cả hai đều lộn xộn.
Áo trong của thiếu niên ướt đẫm rơi xuống ngang hông, cơ thể trắng nõn sáng bừng trong ánh nến, đầu vú mềm mại hơi nhú lên phập phồng run rẩy khi thiếu niên rơi vào dục vọng. Đầu vú màu hồng nhạt cứng lại tựa như đang chờ đợi nam nhân vân vê kéo mạnh, chà đạp biến nó thành màu đỏ nẫu.
Phần bụng bằng phẳng của cậu trơn mượt như thiếu nữ, lên xuống theo hơi thở trông sắc tình vô cùng.
Cơ thể song tính mang thể chất lô đỉnh khiến giới tính của thiếu niên bị lẫn lộn, chỉ quan tâm tới nửa thân dưới. Có lẽ gọi Diệp Kính Tửu là một thiếu nữ xinh đẹp cũng không hề quá đáng.
Dù đang sa vào dục vọng, khuôn mặt anh tuấn của Diệp Kính Tửu cũng không làm người ta lầm tưởng cậu là nữ hài.
Khí chất của cậu hơi mơ hồ không rõ, là kiểu đẹp phi giới tính.
Lúc rơi vào dục vọng sẽ khiến người ta có dục vọng muốn xâm chiếm, sở hữu cậu, cắn mạnh lên yết hầu khiến cậu phải gục ngã dưới thân, mặc sức phát tiết thú tính.
Diệp Kính Tửu chống tay trên giường, lưng trắng nõn lộ ra hoàn toàn trước mặt Yến Lăng Khanh. Nửa thân dưới nhớp nháp ướt sũng đang phát ra lời mời gọi với Yến Lăng Khanh.
Khác biệt về chiều cao Diệp Kính Tửu phải nhón mũi chân khi hai người làm tình, chân dẫm lên tấm ván làm bằng gỗ đàn hương đang ướt sũng nước nhờn.
Cậu chắn chặt góc chăn, dương vật dữ tợn của thanh niên đang chuẩn bị đâm vào huyệt dâm của cậu, quy đầu bị lỗ thịt đang khép mở mút mát nhưng không vội vàng đâm vào trong ngay. Trái lại còn đánh một vòng theo hình dạng lỗ thịt, thỉnh thoảng lại cọ sát vào hột le, ép lỗ thịt chảy ra nhiều nước sướng hơn.
Một khi đã sa vào dục vọng, Diệp Kính Tửu rất khó lòng kìm được trước màn hành hạ này.
Cậu không chịu được lắc lư mông, dùng cặp mông trắng trẻo cọ lên dương vật của thanh niên. Mũi chân dùng sức định đè lỗ thịt lên dương vật nuốt trọn.
Nhưng thanh niên lại như đang chơi trốn tìm với cậu.
Mỗi lần lỗ nhỏ mút được dương vật của thanh niên, Diệp Kính Tửu vừa định ấn mông xuống nuốt dương vật thì thanh niên lại cưỡi khẽ một tiếng, đỡ dương vật cọ sát bên mép môi thịt, dương vật đâm nhẹ lên âm môi béo múp phá hỏng toàn bộ kế hoạch của Diệp Kính Tửu.
Diệp Kính Tửu sốt ruột, đôi mắt long lanh nước liếc ra sau, trừng mắt oán trách thanh niên.
“Sư huynh, ưm, mau lên…”
Diệp Kính Tửu hạ eo xuống, dẩu mông lên cao làm lỗ huyệt đầy nước sướng hiện rõ trước mặt thanh niên: “Bên trong ngứa lắm, muốn sư huynh… ư… đâm vào trong…”
Đại sư huynh không đáp lại, Diệp Kính Tửu nghe được hơi thở của hắn nặng nề hơn.
Tựa như có thú hoang đang động dục phả hơi thở nặng nề ở sau lưng, dương vật dữ tợn vận sức chờ di chuyển, thề phải đâm xuyên thân thể của thú cái.
Đúng như cậu đoán, trong phòng không chỉ mình Diệp Kính Tửu bị tình dục kích thích.
Ngay khi dương vật chọc mạnh vào nữ huyệt, tình dục của thanh niên hoàn toàn bại lộ ra ngoài.
Eo cậu bị Yến Lăng Khanh siết mạnh, chưa kịp phản ứng lại thì lỗ thịt đã bị dương vật chuyển động chọc vào rút ra, cả căn phòng chỉ toàn nghe thấy tiếng cơ thể vỗ vào nhau “bạch bạch bạch”.
Khoái cảm dâng trào, từ động thịt nhanh chóng lan qua xương sống tới đại não. Diệp Kính Tửu không kìm được rên rỉ, trong đầu toàn dục vọng nức nở khóc vì sướng.
“A… dương vật của sư huynh to quá, ưm… lấp đầy bên trong rồi, căng quá… a…”
Cảm giác đau đớn hơi nhói lên và khoái cảm điên cuồng khiến Diệp Kính Tửu nói năng lộn xộn, khoái cảm va chạm khiến cậu cảm nhận được dương vật của sư huynh đang liên tục đâm chọc vào lỗ huyệt, gậy thịt cứng rắn kết gân xanh và động thịt mẫn cảm đang cọ xát va chạm vào nhau.
Khe thịt khít rịt bị dương vật phá vỡ từng chút một, đang chọc vào thì đột ngột rút ra, rồi lại đâm mạnh vào…
Bìu dái vỗ mạnh vào lỗ thịt, dương vật làm khe thịt trắng bệch căng trướng, nước dâm phụt phụt vẩy ra ngoài theo từng cú đâm vào rút ra.
“Á, sư huynh, sư huynh…”
Mọi thứ đều trở nên mơ hồ trong dục vọng, Diệp Kính Tửu hoàn toàn thần phục dưới thân nam nhân, bị dương vật của hắn đâm mạnh vào tận cổ tử cung khiến bụng nhỏ bị chịch nhô lên…
“Bị, á, bị dương vật của sư huynh… chịch, chịch sắp chết…”
Ngay cả Diệp Kính Tửu cũng không biết bản thân đang nói lung tung cái gì, hiện tại cậu chỉ biết thứ mang tới suối nguồn khoái cảm của mình là dương vật của sư huynh. Cậu chỉ muốn sư huynh chịch mình tiếp, phơi bày toàn bộ hình thái dâm đãng nhất của lỗ nhỏ.
“Kính Tửu…”
Hô hấp của sư huynh thô nặng, vành tai bị sư huynh day cắn, liếm lướt qua, phía dưới tiếp tục bị thanh niên thúc mạnh: “Sướng lắm à?”
“Ư… Sướng, sướng… lắm, a, sướng quá…”
Diệp Kính Tửu nức nở cắn mạnh vào nệm giường, mở miệng cầu xin nam nhân như đang khóc: “Muốn nữa, sư huynh… á… Muốn nữa…”
Muốn.
Muốn nhiều, có nhiều dương vật hơn.
Bây giờ vẫn chưa đủ, còn lâu mới đủ.
Tình dục nóng bỏng, quỷ dị ngày càng nồng đậm. Diệp Kính Tửu kêu dâm, bỗng dưng cảm thấy bụng dưới và mông nóng rực lên.
Dường như có thứ gì đó đang khắc lên da của cậu, thứ có thể chứng tỏ cậu là loại hạ tiện, chỉ biết mỗi tình dục.
Dấu ấn từ từ phác họa, cuối cùng hình thành một cái mũi tên tình yêu đầy tính cảm chỉ.
Khi dương vật đâm vào lỗ dâm, nước sốt văng khắp nơi, thiếu niên hoàn toàn biến thành con rối tình dục thì…
Dấu ấn kia tỏa ra ánh sáng màu hồng nhạt đầy mờ ám.
“Hửm? Hình như thành công rồi.”
Trong thế giới nhỏ, Liễu Khuê Dao cười khẽ một cái. Sắc mặt Thẩm Chi đen như than.
“Là ai?”
“Ai biết được. Nhưng có thể xác định qua đó là…”
Liễu Khuê Dao tủm tủm cười giơ một ngón tay lên, quơ về phía Thẩm Chi: “Chỉ trong thời gian ngắn, Tiểu Tửu sẽ hoàn toàn biết thành Mị Ma chỉ biết hấp tinh thôi.”
Chú ngữ đã thành công.
Dấu ấn mang tới sung sướng cho Tiểu Tửu, đồng thời từng bước xâm chiếm sinh khí của cậu.
Mãi tới khi hoàn toàn giết chết cơ thể con người, chuyển hóa thành Mị Ma…
Khi đó trận pháp truyền tống trận mà hắn bày ra trước đó sẽ mang Tiểu Tửu của hắn về.
“Mặc dù quá trình đó khiến cơ thể không thoải mái lắm. Nhưng chỉ cần bé đáng yêu có thể quay lại thì chuyện đó chẳng đáng là bao, phải không Thẩm thần y?”
Đáp lại Liễu Khuê Dao chỉ có ánh mắt đầy mơ hồ của Thẩm Chi.