Lazy Truyện
  • Trang Chủ
  • Nhóm Dịch
  • Đăng Truyện
  • Hợp Tác
  • Group FB
Sign in Sign up
Sign in Sign up
  • Trang Chủ
  • Nhóm Dịch
  • Đăng Truyện
  • Hợp Tác
  • Group FB
  • Manhwa
  • Manhua
  • Manga
  • Videos
  • Raw
Fanpage Nhà LazyKids

[Xuyên sách] Tiểu Sư Đệ Chỉ Muốn Lười Biếng - Chương 106

  1. Home
  2. [Xuyên sách] Tiểu Sư Đệ Chỉ Muốn Lười Biếng
  3. Chương 106 - Bị thương
Prev
Next

Xuyên qua lớp kết giới của thế giới nhỏ, khu rừng vốn yên tĩnh thanh bình đột nhiên biến thành đại dương cuồn cuộn sóng dữ. Các con sóng lớn nối tiếp nhau đập ầm ầm vào các mỏm đá ven bờ khiến chúng lập tức bị vỡ vụn trôi ra biển.

Trên hòn đảo bị đại dương bao quanh, cách đó ngàn dặm, tầng trời phía trên bị mây đen dày đặc giăng kín. Mọi người còn chưa kịp phản ứng, những hạt mưa đã bắt đầu rơi xuống, nháy mắt biến to như hạt đậu, báo hiệu một cơn bão lớn sắp ập tới.

“Vẫn chậm một bước!” Vân Tú Nhi tiến lên một bước, thất vọng kêu lên. Vào lúc này, tất cả tu sĩ vừa thoát khỏi thế giới nhỏ đều bị mắc kẹt trên đảo.

Phía xa xa, một tu sĩ Trúc Cơ kỳ có tu vi tương đương bọn họ vì tưởng rằng đây chỉ là thời tiết xấu bình thường nên liều mình bay lên cao tìm đường. Nhưng chỉ thấy mặt biển đen kịt phía dưới bất ngờ nhô lên một con quái vật khổng lồ che khuất bầu trời rồi tíc tắc nuốt chửng tu sĩ còn chưa kịp nhận ra điều gì bất thường kia vào bụng.

Vân Tú Nhi không khỏi rùng mình, rút về bên cạnh Yến Lăng Khanh, hỏi: “Đại sư huynh, trận mưa bão này phải kéo dài bao lâu mới kết thúc? Mười ngày? Hay nửa tháng?”

Dù có kéo dài một hai tháng, bọn họ tạm thời tu luyện trong bí cảnh cũng chẳng sao cả mà!

Yến Lăng Khanh nhìn nàng ta một cái, dịu giọng đáp: “Vân sư muội, trận mưa bão lần này không phải do thời tiết. Nhìn tình hình bây giờ, e là sẽ kéo dài ít nhất ba năm.”

“Ba năm?!” Vân Tú Nhi hoảng hốt, không dám tin nói: “Sao có thể chứ?”

Lục Minh khẽ kéo tay áo nàng ta, thấp giọng nhắc nhở: “Thiên tượng do dị thú gây ra, sư phụ từng giảng cho chúng ta rồi đó.”

“Thật, thật sao? Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì? Xông ra ngoài? Hay cứ ở lại bí cảnh—”

“Sư tỷ, trước đó ta đã nói với tỷ rồi mà.” Lục Minh cạn lời đáp: “Một khi bí tịch của ảo cảnh bị người khác lấy đi, cơ quan của cảnh chủ Lăng Hạc sẽ tự khởi động, chỉ có thể ra chứ không vào lại được.”

“Vậy… vậy chúng ta buộc phải xông qua? Nhìn tu vi của con hải thú kia, ít nhất cũng là quái vật Nguyên Anh kỳ rồi đấy.”

*

“Bây giờ huynh tính sao?” Giữa cuộc bàn luận của mọi người, Diệp Kính Tửu, cổ tay đang bị quấn sợi linh tuyến màu vàng, nghiêng mặt hỏi Yến Lăng Khanh.

Tu sĩ Nguyên Anh như hắn có thể dễ dàng rời khỏi vùng biển này mà không gặp bất cứ vấn đề gì. Nhưng với đám tiểu bối Trúc Cơ kỳ kia, vượt biển chẳng khác gì đi tìm đường chết.

Yến Lăng Khanh nhìn cậu. Đôi mắt sâu thẳm mê người của hắn dưới màn mưa càng thêm sáng rực. Trên mặt hắn hiện ra ý cười nhẹ, giọng nói dịu dàng mà kiên định: “Ta sẽ bảo vệ mọi người.”

Òa, hiện giờ vị đại sư huynh này thoạt nhìn đã có chút dáng vẻ của một cao thủ tu tiên rồi.

Diệp Kính Tửu nhướng mày, đánh giá khách quan: “Rất tự tin đấy.”

Ánh mắt Yến Lăng Khanh càng thêm rạng rỡ: “Ta nhất định sẽ làm được. Ta cam đoan.”

“Khụ…” Diệp Kính Tửu ho khan một tiếng, dời mắt đi chỗ khác, vành tai đỏ rực: “Thực ra nếu huynh chịu giúp ta khôi phục linh lực, chuyện bảo vệ người khác… ta cũng có thể phụ một tay.”

Người giấy nhỏ trốn trong cổ áo Diệp Kính Tửu bị gió lớn thổi mạnh đến mức phát ra tiếng như giấy bị xé rách.

Yến Lăng Khanh cười cười, vận pháp chú, dựng một kết giới nhỏ bao quanh Diệp Kính Tửu. Người giấy nhỏ thở phào nhẹ nhõm, bám chặt lấy cổ áo cậu.

Hắn không nói gì thêm, nắm chặt tay trái của Diệp Kính Tửu.

Linh kiếm bay lên không trung, hắn ôm Diệp Kính Tửu đứng trên linh kiếm, cúi đầu nhìn đám người Vân Tú Nhi đang ngóng theo bên dưới, dịu giọng nói:
“Các sư đệ sư muội, mau khống chế linh kiếm, xếp thành hình chữ “Nhân”* bay theo ta.”

(*) chữ “Nhân”: 人

“Vâng! Đa tạ đại sư huynh!”

Nhận được chỉ thị, các đệ tử phái Tiêu Dao phấn khích cưỡi kiếm bay lên theo sát Yến Lăng Khanh, dưới vô số ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người trên mặt đất, hướng về phía biển.

*

Mặc dù có cao thủ Xuất Khiếu kỳ Yến Lăng Khanh hộ tống, nhưng chuyện ngoài ý muốn vẫn xảy ra.

Trong mưa to tầm tã, tiếng sóng dữ dội đập vào bờ vang vọng khắp nơi. Tuy có kết giới linh lực cản nước mưa, dẫu vậy tầm nhìn trước mặt vẫn mờ mịt không rõ.

Bọn họ đã bay trong điều kiện khắc nghiệt thế này suốt ba canh giờ.

“Chết mất thôi! Không nhìn thấy gì hết! Toàn là nước mưa!” Vân Tú Nhi cúi người thấp xuống, tay bám chặt chuôi kiếm, hét lớn: “Đại sư huynh! Chúng ta còn cách bờ bao xa nữa?!”

Thanh âm dịu dàng của Yến Lăng Khanh bất chấp gió mưa vẫn vang vọng rõ ràng bên tai nàng ta: “Không xa lắm, tầm hai mươi dặm.”

Vân Tú Nhi muốn khóc: “Hai mươi dặm?! Còn phải mất… một nén nhang nữa đó!”

Diệp Kính Tửu được Yến Lăng Khanh đỡ eo ôm suốt dọc đường, cậu trơ mặt đứng trên linh kiếm, giống như đã hoàn toàn quen với thân phận “người được bảo vệ” này.

Tuy rằng linh lực bị phong ấn, nhưng dù sao cậu cũng là tu sĩ hậu kỳ Nguyên Anh, thân thể vẫn còn đó, tay không đánh với tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng không thành vấn đề, có cần cẩn thận với cậu đến thế không?

Vừa nghĩ tới việc phải chịu cảnh này thêm hai mươi dặm nữa, Diệp Kính Tửu chợt có cảm giác như ngồi trên đống lửa.

Cậu đang định mở miệng đề nghị Yến Lăng Khanh đừng ôm chặt thế nữa, thì một luồng cảnh giác mãnh liệt bất ngờ dâng lên làm toàn thân cậu nổi da gà.

Ngay khoảnh khắc Diệp Kính Tửu đề phòng quay đầu lại, Yến Lăng Khanh đột ngột siết chặt eo cậu, thấp giọng: “Cẩn thận.”

Sau đó, hắn nghiêng người mạnh sang phải, linh kiếm uốn một góc độ thật cong, lách qua đòn công kích chí mạng từ một con quái vật biển vừa trồi lên.

Trước mắt họ là một con Hải Xà năm đầu, cao lớn dữ tợn trồi lên mặt biển, mười con mắt vàng kim lạnh lẽo quét qua, nhìn chằm chằm họ.

Một khắc sau, nó ngửa cổ, phát ra một tiếng gầm long trời lở đất làm màng nhĩ ai nấy đều muốn nổ tung.

“Á… Điếc mất điếc mất thôi…!”

Đám đệ tử phái Tiêu Dao vốn đang phân tán, nay được Yến Lăng Khanh dẫn dắt tụ lại sau lưng hắn, dùng linh lực chống đỡ sóng dữ và mưa to, bảo toàn đội hình.

Vân Tú Nhi là người bay gần Hải Xà nhất, bị tiếng thét của nó xé toạc màng nhĩ, máu tươi ở tai tức khắc chảy ra.

Trong nháy mắt, âm thanh cuồn cuộn của sóng biển cũng trở nên ù đi. Nét đau đớn hiện rõ trên gương mặt nàng ta, thân hình loạng choạng suýt rơi khỏi linh kiếm.

Lục Minh biến sắc, kịp thời lao tới đỡ nàng ta: “Sư tỷ! Tỷ không sao chứ?!”

Vân Tú Nhi đoán lời bằng khẩu hình, cắn răng lắc đầu: “Không sao! Mau rời khỏi đây! Để đại sư huynh xử lý con quái vật đó!”

Yến Lăng Khanh lập tức dán một tấm phù Kim Thân Bất Phá lên kết giới của họ, lệnh cho các đệ tử nhanh chóng rút lui về bờ.

Còn Mộc sư huynh thì ở lại bên cạnh đại sư huynh, cùng nhau đối mặt với con Hải Xà năm đầu đang tràn đầy sát ý kia.

*
Xét về tu vi, con quái vật năm đầu này độ chừng ở Xuất Khiếu cảnh sơ kỳ, nằm trong khả năng ứng phó của Yến Lăng Khanh.

Vốn dĩ đối phó nó không phải chuyện quá khó khăn, nhưng việc mang theo Diệp Kính Tửu — một người đang bị phong ấn tu vi khiến tình hình khá bất tiện.

Vì vậy, hắn điều khiển linh kiếm bản mệnh mang theo Diệp Kính Tửu rời xa chiến trường, để mình đơn độc bay lên nghênh chiến.

Diệp Kính Tửu chẳng hề lo lắng Yến Lăng Khanh đánh không lại con Hải Xà năm đầu kia. Cậu thậm chí còn gõ gõ vào mặt kiếm của hắn, bảo nó rộng ra một chút để cậu ngồi lên xem trận chiến tuyệt vời dưới mưa bão.

Dù là lúc nào, khoản hóng hớt này cậu chưa bao giờ vắng mặt.

Chỉ thấy Yến Lăng Khanh không hề rơi vào thế hạ phong, tay không ứng chiến, mỗi đòn đều như chém gió xé mây, một nhát chặt phăng đầu con Hải Xà kia.

Con Hải Xà rên rỉ một tiếng, cái đầu rơi xuống biển trong nháy mắt nhuộm đỏ cả một vùng nước.

Có lẽ là trùng hợp, một con mắt thú vàng rực vẫn lạnh lẽo nhìn chằm chằm về phía Diệp Kính Tửu, rồi chìm xuống mặt biển.

Diệp Kính Tửu nhìn thẳng vào đôi mắt đó, không kìm được mà siết chặt ngón tay, cảm thấy sợ hãi khó tả.

… Quen thuộc quá.

Đã từng, hình như cậu đã nhìn thẳng vào đôi mắt này, từng chút từng chút bị rút cạn sinh khí từ đôi mắt vô hồn kia…

Từng mảnh ký ức vỡ vụn đột ngột ùa về.

Một trận đau nhói dữ dội truyền đến từ não, sắc mặt cậu trở nên trắng bệch, hai tay ôm chặt đầu, đau khổ nhắm mắt lại.

Đó là… cái gì…

Đau… quá…

Đau đến không chịu nổi…

Trên không trung cao vạn trượng, thiếu niên áo xanh loạng choạng lùi về sau, vô lực rơi xuống.

Yến Lăng Khanh đang giao chiến với Hải Xà chỉ còn lại một cái đầu cuối cùng, bỗng quay đầu lại, đã thấy linh kiếm bản mệnh của hắn đang lao nhanh xuống dưới cố bắt lấy cậu.

Không —

Nỗi sợ mất đi người quan trọng một lần nữa khiến Yến Lăng Khanh bất chấp tất cả.

Dù hắn biết rõ cậu sẽ không vì vậy mà chết.

Thân hình Yến Lăng Khanh chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh cậu, lập tức ôm chặt lấy cậu trước khi cậu kịp rơi xuống.

Trong vòng tay hắn, thiếu niên mặt trắng bệch, nhíu chặt mày, đã hoàn toàn ngất đi.

Sau lưng, con Hải Xà chớp lấy thời cơ, phóng ra một kích chí mạng nhắm thẳng vào lưng thanh niên đang ôm lấy người hôn mê.

*

“Ầm——!”

Sấm sét nổ vang, sóng dữ cuộn trào.

Trong màn mưa tầm tã, máu tươi hoà vào đại dương vô tình, tan biến không để lại dấu vết.

…Mùi máu.

Diệp Kính Tửu lảo đảo ngồi dậy, tay ôm lấy đầu, nhíu mày nhìn quanh.

Đây là… một hang động ven biển?

Sao cậu lại ở đây…?

Diệp Kính Tửu lắc mạnh đầu, cố xua đi sự mơ hồ. Một luồng mùi máu nồng đậm khiến cậu lập tức cảnh giác, cất bước đi về phía cửa hang.

Vừa bước ra, cảnh tượng trước mắt khiến cậu sững sờ. Cậu lập tức chạy vội về phía thanh niên đang nằm sõng soài trong vũng máu.

“…Yến Lăng Khanh?”

Hai mắt người nọ nhắm nghiền, môi tái nhợt không chút huyết sắc. Bàn tay vẫn nắm chặt linh kiếm bản mệnh, canh giữ lối vào hang.

Trong hang, vô số pháp ấn được thiết lập bao phủ không gian, dựng nên một kết giới bảo vệ hai người vững chắc.

Hoặc có lẽ, là chỉ để bảo vệ mình cậu.

Không… chết tiệt… sao lại thế này?

Trong trí nhớ mơ hồ, cậu chỉ nhớ mình đột nhiên đau đầu dữ dội, rồi mất khống chế mà ngã xuống giữa không trung…

Là Yến Lăng Khanh cứu cậu sao?

Vậy nên mới… thành ra thế này?

Diệp Kính Tửu nhìn thanh niên nằm trong vũng máu, ánh mắt phức tạp, vừa nghi hoặc vừa đau đớn.

Cậu hít sâu một hơi, đè nén cơn đau đầu còn sót lại, cẩn thận cởi bỏ lớp áo ngoài vướng víu trên người đối phương, bắt đầu kiểm tra thương thế.

Vết thương… không tính là chí mạng, nhưng cũng không hề nhẹ.

Trên lưng thanh niên có một vết thương sâu hoắm da thịt rách toạc, lộ cả xương trắng.

Đối với người phàm, đây là vết thương chí mạng. Nhưng với một tu sĩ xuất khiếu kỳ như Yến Lăng Khanh, lại chỉ tính là vết thương nhỏ.

Điều đáng ngại là quanh vết thương có phủ một lớp độc tố màu tím sẫm—độc của Hải Xà năm đầu. Nếu không giải độc kịp thời, ngay cả tu sĩ Xuất Khiếu kỳ cũng có thể gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Giờ Diệp Kính Tửu mới thầm thấy may mắn vì từng học qua y thuật với Thẩm Chi.

Chỉ cần châm kim vào các huyệt vị sau lưng, rồi dẫn linh lực đẩy độc tố ra ngoài là được—

Không được… Yến Lăng Khanh đã phong ấn linh lực của cậu rồi.

Hiện giờ, điều duy nhất cậu có thể làm là tạm thời ngăn chặn độc tố lan sâu vào trong, rồi chờ đối phương tỉnh lại mới tính tiếp.

Đúng rồi, túi trữ vật của cậu đâu?

Túi trữ vật… túi trữ vật… tìm thấy rồi!

Diệp Kính Tửu từ vũng nước ven hang mò được túi trữ vật của mình. Không có linh lực, phần lớn pháp khí đều không thể lấy ra, nhưng may thay, đan dược thông thường và bộ kim châm vẫn có thể dùng được.

Cậu lấy ra một mảnh vải sạch, dùng một ít nước uống dự trữ để làm ướt, rồi tỉ mỉ lau sạch máu trên lưng thanh niên.

Lớp da trắng nõn như tuyết hiện dần dưới ánh sáng lờ mờ của pháp trận, tinh xảo như bạch ngọc, lại mang theo sức mạnh ẩn dấu của cơ bắp rắn chắc.

Một mỹ nhân tuyệt sắc như vậy, vậy mà cơ bắp cũng không kém chút nào.

Cậu rút ra ngân châm,cẩn thận châm vào đúng huyệt vị, sau đó rắc thuốc bột lên vết thương, coi như xong phần sơ cứu.

Cơ bản đã xử lý xong.

Chỉ còn lại một việc—cho Yến Lăng Khanh uống đan giải độc.

Nhưng đến bước này, Diệp Kính Tửu lại gặp rắc rối lớn nhất từ đầu đến giờ.

Yến Lăng Khanh không chịu mở miệng.

Dù thế nào hắn cũng không chịu nuốt đan dược.

“Yến Lăng Khanh, há miệng ra.” Diệp Kính Tửu nhíu chặt mày, ánh mắt lộ rõ lo lắng, giọng đầy thúc giục: “Huynh phải uống đan dược, mới có thể áp chế độc tố.”

Nhưng người kia vẫn chẳng có chút phản ứng nào, gương mặt trắng bệch, mí mắt khép chặt như đang ngủ say không mộng mị.

Diệp Kính Tửu mím môi. Cậu quỳ xuống bên cạnh, nhẹ nhàng đỡ đầu thanh niên tựa lên đùi mình.

Khuôn mặt tuấn tú kia, dù giữa lúc sinh tử, vẫn tựa như tranh vẽ, đẹp đến chấn động lòng người.

Diệp Kính Tửu hơi cúi đầu, ánh mắt tối lại.

Cậu hít sâu một hơi, rồi cúi xuống nhẹ nhàng chạm vào khóe môi của đối phương, thử tách môi hắn ra…

Môi của Yến Lăng Khanh vẫn không hề có phản ứng dù Diệp Kính Tửu đã dùng hết sức bình sinh.

…Vậy nên mới nói, bị phong ấn linh lực thật sự rất phiền phức!

Diệp Kính Tửu thở dài thật sâu. Như thể nghĩ ra điều gì đó, cậu do dự một lát rồi nghiêng người lại gần tai Yến Lăng Khanh, khẽ gọi:

“Đại sư huynh.”

Như thể hắn nghe được tiếng gọi của cậu, Yến Lăng Khanh khẽ nhíu mày, vẻ mặt lộ ra sự giãy giụa.

Có hiệu quả thật?!

Diệp Kính Tửu lập tức áp sát tai hắn, không ngừng lặp lại cách xưng hô kia.

“Đại sư huynh, đại sư huynh! Đại sư huynh!”

Tuy Yến Lăng Khanh chưa tỉnh lại, nhưng phản ứng rõ ràng có chiều hướng tích cực. Thế là Diệp Kính Tửu dịu giọng, khẽ dụ dỗ:

“Đại sư huynh ngoan lắm, trẻ ngoan thì phải há miệng uống thuốc.”

Lời vừa dứt, đôi môi của vị thanh niên tuấn tú đang nhắm nghiền kia khẽ hé mở.

Diệp Kính Tửu: “…”

Khoan đã, cái này cũng dễ quá rồi đấy?

Cậu nghiêng đầu, trong lòng dâng lên chút nghi hoặc, có cảm giác hơi kỳ lạ.

Nhưng tình huống bây giờ không cho phép nghĩ nhiều, cậu vội vàng đặt đan dược vào miệng Yến Lăng Khanh.

Khi rút tay ra, đầu ngón tay cậu bất chợt cảm nhận được một làn ấm áp ẩm ướt.

Đó là — lưỡi?!

Diệp Kính Tửu như chim sợ cành cong, nhanh chóng rút tay về, hoảng hốt nhìn về phía thanh niên. Yến Lăng Khanh lúc này đã ngoan ngoãn nuốt viên đan dược xuống.

Diệp Kính Tửu mím môi, đầu ngón tay vẫn còn cảm giác ấm nóng đó, tai dần đỏ ửng.

Tại sao… lại có cảm giác không đúng lắm nhỉ?

[Lời của tác giả:]

Tiếp theo có hai lựa chọn:

Giai đoạn mập mờ tiếp tục kéo dài, Yến Lăng Khanh vừa định có động tác thì bị Diệp Kính Tửu từ chối, lỡ mất cơ hội ân ái

Giai đoạn động dục vạn năng đến rồi, bất đắc dĩ phải ân ái

Xin mời độc giả chọn nhé ~

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 106"

Subscribe
Login
Notify of
guest
guest
0 Comments
Newest
Oldest Most Voted
Inline Feedbacks
View all comments
Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Tất nhiên là chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.
© 2025 Lazy Comics
Yo88 Nhatvip Uk88 8live GA179 TDTC 8US mu 88 mu88 F8bet https://fb68.market/ https://bags168.com/ U888 Wi88 https://789winpen.com/ Đấu Phá Thương Khung hitclub nohu https://f168.guide/ https://nhacaiuytin.co/ 8xbet nhà cái uy tín net88 leo88 b52 club https://n88net.com/ b52 77bet game Okking BJ88 go88 sunwin https://32win79.top/ 33win Phimsex Keo Nha Cái Trực tiếp bóng đá CakhiaTV bắn cá đổi thưởng https://thenationaltoday.com/ net88 S666 S666 Link Mblive qh88 com nhà cái fm88 https://8xbetme.com/ bet88 MMWIN BET88 new88 xocdia88 vn88 Win79 98win Five88 Xo88 Uk88 bắn cá đổi thưởng MB 66 okwin 8xbet net88 https://77betpro.org/ hb88 b52 E2BET FB88 ee88 https://win79i.org NOHU90 SV368 33 win hb88 77bet https://iwinpro.live/ bk8 vvvwin for88 nohu.racing f168 Bong88 78win s666 Nhà cái uy tín Game bài đổi thưởng Bắn cá đổi thưởng f168 qq88 com Zbet ww88 58win tha bet Xoilac tv Cakhiatv ae888 Thabet kubet Rikvip https://keonhacaivnic.com/ https://f168.name/ 78win.soccer FB68 bj88 bet88 v9bet F168 WW88 nbet kuwin F168 I9BET I9BET W88 8DAY 8DAY ABC8 Kufun https://kingfun.promo/ I9BET https://99ok.gmbh/ qq88 com bj88 HB88 NOHU90 hi88 https://kubet3d.com/ https://lectormanga.tv/ 99ok king88 8kbet KG88 Winbet 888B 8xbet iwin club ww88 okvip https://ae888.webcam/ https://www.newfacespac.com/ https://gatherdata.co/ Bsport https://kubet68.pro/ MB66 Bong88 https://888b.moda/ W88 Socolive Xoilac https://6789betting.com HB88 iwin FB88 Sunwin 789BET https://8kbet.info/ F168 Sv388 Sv388 bk8 PG88 Jun88 LOTO188 999bet hello88 99ok 77bet bong88 hello88 vin777 77bet bong88 hello88 123b bong88 123b 77bet vin777 FM88 NN88 6686 VVVWIN net88 123b hello88 zeestory loppytoon navyteamm lorangeteam tccd rr88 Xoilac TV Socolive Xoilac 8Day Xo88 78wincom.net mu88 mu88 mu88 sv388 789club Sunwin https://nhacaiuytin.surf/ hi88 Nhà cái MB66 okvip rikvip 8xbet 789club 33win 33win 33win 33win 789club s666 hello88 https://7mcn.onl/ 789Bet https://sunwin.nagoya/ hitclub betvisa F168 sumvip bong88 HB88 https://www.ciclac.com.mx/ 8kbet hitclub 23WIN b52club i9BET 789win https://99ok.now/ 99ok https://hb88.gg/ https://net88.onl/ https://iwin.bio/ https://79king.fit/ https://good88.nyc/ typhu88 12bet V9BET i9bet https://bong88.fan/ game bài đổi thưởng 789club fabet thabet 12bet 77bet https://77betvip.net HB88 https://hb88vip.net https://33winvn.me/ 33win jun88 https://jun88pro.me/ https://789club10.life/ 789Club 789Club https://sunwin10.cc/ Sunwin Go88 Go88 bk 8 SV368 w88 j88 8kbet

Sign in

Lost your password?

← Back to Lazy Truyện

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Lazy Truyện

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Lazy Truyện

wpDiscuz