[Novel] Sự Sống Sót Của Kẻ Chiêu Hồn - Chương 278

Chương 278
“Cái đó… Không phải nó đã rơi vào tay Jung Garam rồi sao?”
Bae Jaemin gật đầu.
“Vậy nên cuối cùng kế hoạch đó đã thất bại, nhưng anh đã đề nghị hắn ta rằng cứ giam giữ lại Koo Heeseo thì tốt hơn. Koo Kyungman… hắn gần như đã phát điên vào thời điểm đó.”
Ryu Hyerin chỉ biết đến Koo Kyungman với ánh mắt sáng rực của hắn nên khó có thể tưởng tượng được vẻ mặt lo lắng đến mất lý trí của hắn ta. Tuy nhiên, Bae Jaemin thở dài khi nhớ lại những ký ức vào thời điểm đó.
“Không hiểu sao hắn ta lại sợ anh trai mình một cách kỳ lạ.”
“Người đàn ông đó ư?”
“Ừ. Không phải hắn ta từng nói rằng bản thân suýt bị anh trai đâm chết sao? Sau đó anh cũng đã gặp Koo Heeseo vài lần, nhưng có vẻ như Koo Heeseo rất yêu quý em trai của mình… Anh thực sự không thể hiểu nổi.”
“Rồi sao nữa?”
“Theo như Koo Kyungman nói thì… đầu óc của Koo Heeseo hơi giống thế này…”
Nói xong, Bae Jaemin dùng ngón trỏ vẽ vòng tròn bên cạnh đầu mình. Ryu Hyerin cau mày.
“Nhưng Koo Kyungman cũng đâu phải là người bình thường đâu.”
“Đúng vậy, nhưng… dù sao đi chăng nữa, vì điều kiện để hợp tác với Koo Kyungman là phải giết chết Koo Heeseo nên tình hình đã trở nên nghiêm trọng hơn sau khi anh không lấy được Beatrice.”
“…Em cá là hắn ta đã nổi trận lôi đình.”
“Đừng nhắc lại nữa. Hắn ta làm đủ thứ trò con bò.”
Khuôn mặt của Bae Jaemin méo mó như thể anh ta đang nhớ lại quá khứ. Ryu Hyerin hỏi.
“Vậy làm sao mà anh có thể kéo Koo Kyungman trở về bình thường được?”
“…Anh hỏi liệu chúng ta có nhất thiết phải giết anh trai hắn không.”
“Cái gì?”
“Anh đề nghị chúng ta nên nhốt anh trai hắn vào viện tâm thần. Anh sẽ cung cấp cho Koo Kyungman một giấy chứng nhận chẩn đoán.”
Ryu Hyerin chớp mắt một lúc rồi hỏi.
“À, ý anh là cái gì đó tương tự như việc hắn ta đã lên cơn động kinh trong hầm ngục đúng không?”
“Anh có thể đưa ra chẩn đoán bệnh lý cho hắn bất cứ lúc nào tuỳ thích.”
Những chức nghiệp như Linh mục và các lớp chữa bệnh khác chịu trách nhiệm về sự an toàn và tính mạng của nhóm, vậy nên họ có thẩm quyền hợp pháp để chẩn đoán tình trạng của một thành viên trong nhóm và đưa họ ra khỏi hầm ngục trước khi trận chiến nổ ra.
Nói cách khác, nếu Bae Jaemin khai rằng Koo Heeseo có biểu hiện của chứng cuồng loạn trong hầm ngục, thì nó đồng nghĩa với việc người giám hộ hợp pháp đã đồng ý và có thể giam giữ hắn ta trong bệnh viện tâm thần trong một khoảng thời gian nhất định.
Tuy nhiên, quyền lợi này chỉ có hiệu lực tạm thời và việc đó không thể duy trì được lâu. Ryu Hyerin cho biết.
“Nhưng dù sao thì nó cũng chỉ có tác dụng trong một hai ngày thôi đúng chứ?”
“Đúng vậy, nhưng… một khi Koo Heeseo bị bắt, không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra trong bệnh viện đúng không? Anh đã ra lệnh cho bọn họ nhốt hắn lại, chuốc thuốc và cắt đứt tứ chi của hắn ta.”
“Cái gì?”
Ryu Hyerin ngạc nhiên nhìn Bae Jaemin. Có lẽ bối rối trước ánh mắt của cô, anh tiếp tục nói với giọng xin lỗi.
“Anh không thực sự ra lệnh cho nhân viên bệnh viện cắt đứt tứ chi của hắn ta… Anh chỉ muốn làm Koo Heeseo suy yếu mà không đe dọa đến tính mạng. Giống như việc khiến hắn ta hôn mê trong một thời gian rất dài vậy.”
“Cái đó… lời nguyền không can thiệp vào chuyện này sao?”
“Không. Chúng ta chỉ cần không đe dọa đến tính mạng của Koo Heeseo là được. Phạm vi của lời nguyền được xác định rất rõ ràng. Ngoài ra,… theo lời của Koo Kyungman, anh trai của hắn sẽ tự làm hại chính mình nếu chịu một số kích thích nhất định.”
“…Nhưng điều đó có nghĩa…”
“Đúng vậy. Khi hắn tự làm mình bị thương, chúng ta sẽ khống chế và tiêm thuốc cho hắn, đó không phải là hành động giết người mà là đang ‘cứu người’ không phải sao?”
“…..”
“Anh khuyên Koo Kyungman nên tận dụng kẽ hở đó.”
Cô biết Bae Jaemin có tài trong việc nghĩ ra các kiểu thể loại mưu kế, nhưng cô vẫn ngạc nhiên trước phương pháp phá giải lời nguyền nghe vô cùng hợp lý của anh. Mặc dù Koo Heeseo là một kẻ bị dính phải lời nguyền “không thể bị giết”, nhưng cuối cùng hắn vẫn bị bắt và bị nhốt trong bệnh viện hơn ba năm.
Ryu Hyerin tự hỏi trong giây lát, liệu Koo Kyungman có thật sự chặt đứt tứ chi của anh trai mình hay không? Chợt, cô nhớ lại tấm ảnh của Koo Heeseo đang được lưu truyền rộng rãi gần đây.
‘Nhìn cách hắn ta đi lại bình thường… có phải do hai người là anh em nên Koo Kyungman chỉ cho hắn ta hôn mê thôi không nhỉ?’
Bae Jaemin cũng nói với vẻ ngạc nhiên, có lẽ anh ấy cũng đang nghĩ đến chuyện tương tự.
“Tất nhiên, tôi thấy Koo Kyungman hành động ôn hòa hơn tôi nghĩ… Koo Heeseo trông có vẻ ổn trong bức ảnh gần đây nhất của hắn.”
Ryu Hyerin đang lắng nghe đến đó thì bất chợt cô gọi Bae Jaemin lại khi một suy nghĩ thoáng qua trong đầu cô.
“Khoan đã.”
“Có chuyện gì thế?”
“Vậy thì… lúc Koo Kyungman bị tra tấn đến chết, chẳng lẽ hắn ta không khai ra chuyện này sao?”
“…Có khả năng cao là vậy.”
“Không đúng, vậy thì không phải… Koo Heeseo sẽ xé xác anh ra sao?”
Biểu cảm của Bae Jaemin càng trở nên u ám hơn.
“Đó chính là vấn đề.”
Chỉ đến lúc đó, Ryu Hyerin mới hiểu được lý do tại sao Bae Jaemin lại lo lắng đến vậy. Nếu Koo Kyungman đã thú nhận sự thật đằng sau sự sụp đổ của [Yeonhong], thì không thể có chuyện Koo Heeseo lại không biết gì về sự tham gia của Bae Jaemin trong vụ việc giam cầm.
Dù bề ngoài có khoẻ mạnh đến đâu, Koo Heeseo cũng đã bị nhốt trong bệnh viện suốt ba năm trời, nên không đời nào có chuyện tinh thần hắn vẫn tỉnh táo được…
‘Với cái tính cách không ra gì của Koo Kyungman thì chắc chắn hắn ta đã làm ra chuyện gì đó với anh trai của mình. Nếu không thì cũng chẳng chết sớm tới như vậy…’
Ryu Hyerin lè lưỡi.
“Em nghĩ chúng ta nên từ bỏ ý định lôi kéo Koo Heeseo về phe của chúng ta.”
“…Đúng vậy. Giờ mà hắn có liên lạc thì anh cũng không thể tin hắn được”
“Vậy thì anh định làm gì? Anh nghĩ Koo Heeseo là người đứng sau mọi chuyện và định tìm mọi cách để vạch trần điểm yếu của hắn ta à?”
“Vấn đề là anh không chắc chắn về chuyện đó.”
“Cái gì cơ?”
Bae Jaemin không trả lời mà chỉ xoa xoa thái dương một lúc. Những gì Ryu Hyerin vừa thốt ra là điều khiến anh gặp nhiều khó khăn nhất. Bae Jaemin tiếp tục nói vẻ mặt đau đớn như thể đang chịu đựng một cơn đau đầu khủng khiếp.
“Người mà Koo Heeseo liên tục gặp sau khi rời khỏi bệnh viện… chỉ có Choi Yikyung thôi.”
“Choi Yikyung?”
Ryu Hyerin cố gắng lục lọi trí nhớ để tìm ra cái tên đầy xa lạ này. Tuy nhiên, Bae Jaemin đã ngăn cản nỗ lực của cô.
“Em không biết cậu ta là ai đâu. Cậu ta không phải là Người dùng mà em biết.”
“Cậu ta là ai?”
“Cậu ta là một Chiêu hồn sư… với lại cấp độ cũng thấp nữa.”
“Chiêu hồn sư? Đó là cái gì vậy?”
“Đó là một nhánh chức nghiệp. Kiểu như triệu hồi bộ xương hay thứ gì đó ấy.”
“Hả…?”
Ryu Hyerin có chút nghi ngờ, đây là lần đầu tiên cô nghe nói đến loại chức nghiệp này. Tuy nhiên, Bae Jaemin lại tỏ vẻ phức tạp, có thể là chế nhạo hoặc cái gì đó khác.
“Vậy nên nó mới vô lý.”
“Tại sao?”
“Choi Yikyung là Jung Garam. Thành thật mà nói, anh ta là người chưa từng có bất kỳ liên hệ nào với [Yeonhong] và cũng không có khả năng giết Park Hoseok.”
“Choi Yikyung chẳng có bất kỳ mối quan hệ nào với Jung Garam hay là Yeonhong cả và cậu ta cũng không phải là người có thể giết chết Park Hoseok.”
Ryu Hyerin nhíu mày và hỏi Bae Jaemin.
“Cấp độ bao nhiêu?”
“Nó thậm chí còn chưa đạt đến bốn chữ số nữa.”
“… Liệu cậu ta có vật phẩm đặc biệt nào mà chúng ta không biết không?”
“Với khả năng của Choi Yikyung thì dù em có phủ toàn bộ kỹ năng bổ trợ cùng vật phẩm cấp L lên người cậu ta thì cũng không chạm nổi một sợi tóc của Park Hoseok đâu. Vốn dĩ cậu ta cũng không phải là hệ cận chiến.”
“…..”
“Chắc chắn không phải. Không thể nào là cậu ta được, nhưng… anh vẫn không hiểu tại sao Koo Heeseo lại gặp Choi Yikyung. Chẳng lẽ Koo Heeseo còn gặp riêng một người nào khác mà giám sát viên của chúng ta không thể phát hiện ra sao? Vậy thì làm thế nào mà hắn có thể gặp gỡ những người có liên quan đến [Yeonhong] chứ. Nếu chúng ta tìm ra được đường dây liên lạc đó, chúng ta sẽ có thể lên kế hoạch cho một cuộc tấn công bất ngờ…”
Bae Jaemin lắc đầu. Sau khi nghe anh giải thích, Ryu Hyerin cảm thấy tình hình ngày càng kỳ lạ hơn.
“Này… Anh có nhận ra nghi ngờ của anh có điều gì đó kỳ lạ không?”
“Hửm? Cái gì kỳ lạ cơ?”
“Làm cách nào mà… một người như cậu ta có thể gặp được Koo Heeseo chứ? Hai người họ trở nên thân thiết với nhau kiểu gì vậy?”
“Hả?”
Bae Jaemin chớp mắt một lúc rồi cau mày. Có lẽ anh nghĩ Ryu Hyerin không tin mình, anh bĩu môi và càu nhàu.
“Thì… kể cả khi em có nghi ngờ cậu ta thì cậu ta cũng chẳng có khả năng để làm được điều đó. Anh đã điều tra hết rồi.”
“Không! Đồ ngốc! Làm sao một người không có tài năng đặc biệt nào có thể ở gần Koo Heeseo chứ? Anh nghĩ hội trưởng hiện tại của Xích Long là một người bình thường à? Anh nghĩ bất kỳ ai cũng có thể gặp được hắn sao? Anh không biết là mọi lính canh mà chúng ta sắp đặt trong nhà hắn đều được đưa ra ngoài bằng một túi đựng xác sao? Tất cả vệ sĩ của hắn đều là người có cấp độ huyền thoại. Vậy thì làm sao mà Choi Yikyung có thể quen biết được hắn chứ?”
Bae Jaemin nhìn Ryu Hyerin một lúc rồi trả lời bằng giọng hơi ngượng ngùng.
“Có lẽ họ là do… hai người họ có tình cảm “đặc biệt” với nhau.”
“Gì chứ?”
Ryu Hyerin giật mình trước câu trả lời đầy bất ngờ của Bae Jaemin và cố gắng lục lại trí nhớ của mình. Yikyung là ai vậy?
“Choi Yikyung là nữ à? Em tưởng cậu ta là nam.”
“Đúng rồi, cậu ta là nam mà.”
“Hả?”
Bae Jaemin nhớ lại ngoại hình của Choi Yikyung.
Lần đầu tiên nhìn thấy cậu ta, không phải vì ngoại hình hay thứ gì đó tương tự, anh cảm thấy có gì đó quen thuộc như thể đã từng gặp cậu ta ở đâu đó trước đây… Sau đó, trong suốt cuộc trò chuyện, cách cậu ta co rúm lại mỗi khi anh chạm vào làm khơi dậy ham muốn bạo dâm của anh.
Đó là lý do tại sao Bae Jaemin không mấy ngạc nhiên khi nghe giám sát viên báo tin Koo Heeseo đến nhà và gửi cho Choi Yikyung một bó hoa (anh cũng không đặt câu hỏi về hành động của chính mình khi chính anh cũng bí mật cử một người đến để theo dõi cậu ta). Anh không cảm thấy việc này có gì đó kì lạ và cứ để mọi chuyện tiếp tục tiếp diễn.
Tuy nhiên, vấn đề này không phải là điều anh mà có thể giải thích với Ryu Hyerin, người vẫn còn đang giữ nét mặt khó hiểu, nên Bae Jaemin chỉ đành nhún vai và nói.
“Anh cho rằng đây chính là ‘bệnh tâm thần’ mà Koo Kyungman đang nhắc đến.”
Editor: Bae Jaemin là bisexual nha mọi người ơi:)))